Chương 3 - Nụ Cười Của Minh Tinh Hạng Xịt
3
Điều này khiến đám trẻ cùng tuổi liên thủ cô lập cậu ấy, và tôi là người duy nhất đứng ra bảo vệ, mắng chúng một trận ra trò.
Trong mắt tôi lúc đó, Thời Dịch lợi hại lắm.
Cậu ấy dạy tôi môn Toán đau đầu, dạy tôi viết chữ đẹp, quan trọng nhất là thay tôi nhận lỗi!
Một cậu bé có trách nhiệm, tôi còn mạnh miệng tuyên bố sau này sẽ lấy cậu ấy.
Thời Dịch cũng nghiêm túc gật đầu, nói tôi là vợ duy nhất, sau này nhất định cưới tôi.
________________
Năm mười tám tuổi, Thời Dịch dọn khỏi căn hộ lớn.
Ba mẹ cậu ấy giao vài lời, rồi bắt đầu chuyến du lịch vòng quanh đất nước.
Trước khi đi, ánh mắt Thời Dịch sáng rực:
“Nhiễm Nhiễm, đợi anh, anh sẽ cố gắng gấp đôi kiếm tiền, mua biệt thự lớn và nhẫn kim cương cho em.”
Tôi không trả lời, chỉ vẫy tay.
Có lẽ vì dậy thì, chỉ cần nghĩ đến lời hứa hồi nhỏ là thấy ngượng chín mặt.
________________
Sau đó tôi kéo vali bước vào đời sinh viên.
Mùa đông năm đó, tôi gặp lại Thời Dịch – cuộc gặp gỡ đã được sắp đặt từ trước.
Tuyết rơi trắng xóa, anh cao 1m85 mặc vest caro xám đen, bên trong là áo len cổ lọ đen, giữa nền tuyết trắng nổi bật vô cùng.
Tôi nhìn đến ngẩn người, anh sải bước đến, tự nhiên kéo tay tôi nhét vào túi áo khoác anh.
Bạn cùng lớp đứng cạnh không nhịn được hú hét ầm lên, tôi trong ánh mắt ghen tỵ của họ bị anh kéo đi.
________________
Ngồi trên xe, anh trách móc tôi không liên lạc, trút hết nỗi nhớ nhung.
Tôi đỏ vành tai, luống cuống không biết trả lời thế nào.
Dù gì thì lễ tết tôi cũng hiếm khi liên lạc với anh.
Không phải vô tình vô nghĩa, chỉ là tôi cho rằng mối hứa hôn hồi bé chỉ là chuyện đùa.
Hơn nữa, với thân phận của anh, nếu quá gần gũi thì lại giống như tôi đang nịnh nọt.
________________
Sau đó, Thời Dịch ngày nào cũng đến học cùng tôi, bám riết lấy tôi.
Tôi không đồng ý thì anh mè nheo năn nỉ.
Ngày nào cũng theo sát tôi, đến mức bạn cùng phòng của tôi cũng bắt đầu nói đỡ cho anh.
Anh gặp ai cũng khoe chúng tôi có hứa hôn từ nhỏ, gặp nam sinh là anh trợn mắt như một con chó vàng trung thành.
Nói không rung động là nói dối, một người vừa đẹp trai vừa nhiệt tình như Thời Dịch, tôi chống đỡ không nổi.
Thế là chúng tôi quấn lấy nhau suốt những năm đại học.
________________
Trong lễ tốt nghiệp của tôi, anh quỳ một gối xuống, run run đưa ra chiếc nhẫn kim cương thật to cầu hôn.
Giữa bạn bè và hai bên gia đình, tôi đỏ mắt gật đầu.
Chúng tôi ôm nhau, hôn nhau, vừa khóc vừa cười.
________________
Tốt nghiệp xong, tôi tình cờ được người trong giới phát hiện và ký hợp đồng với công ty hiện tại.
Lý do đơn giản, tôi muốn dựa vào sức mình kiếm tiền, mua được căn hộ lớn thuộc về mình.
Nhà tôi không bằng nhà Thời Dịch, nhưng cũng coi là khá giả, ba mẹ khỏe mạnh, tiền bạc đủ xài.
Vì vậy tôi hừng hực quyết tâm tiến vào giới giải trí.
________________
Lúc đầu, Thời Dịch không đồng ý, nhưng vẫn tôn trọng quyết định của tôi, vì anh hiểu tôi muốn tự lập.
Ba mẹ anh càng khỏi nói, cưng chiều tôi hết mức, nhất là mẹ anh, ngày nào cũng nói bông hoa nhà mình bị lợn rừng húc mất.
Nhưng tôi luôn tin rằng, muốn tình yêu lâu bền thì phải cùng nhau tiến bộ, giữ cân bằng.
Như lời mẹ Thời Dịch nói, tôi không muốn làm chim hoàng yến bị nhốt, tôi muốn làm chim sơn ca tung cánh.
________________
Vì thế tôi và Thời Dịch thỏa thuận, trước công chúng phải giả vờ không quen biết, anh cũng không được đầu tư hay nâng đỡ tôi.
Cuối cùng, mất cả cuối tuần năn nỉ, tôi mới đổi được cái gật đầu ấm ức của anh.
Không ngờ khả năng hát nhảy của tôi chẳng ra gì, phim thì không lên sóng, tham gia show còn bị bắt nạt đủ kiểu.
Đêm trước khi quay show, tôi và anh cãi nhau một trận lớn.
Anh xót tôi, muốn công khai, tôi không chịu, chỉ muốn dựa vào chính mình, thế là tôi đơn phương chiến tranh lạnh.
Không ngờ hôm nay, mối quan hệ của tôi với anh lại bị vạch trần.
Đúng lúc hôm nay hợp đồng hết hạn, tôi cũng lười chẳng muốn giữ cái hình tượng vớ vẩn này nữa.
Tôi giật lấy điện thoại từ tay MC, miệng như tẩm độc:
“Cũng không phải ai cũng giống anh, lòng dạ bẩn thỉu, nhìn gì cũng thấy bẩn.”
MC đỏ mặt, tôi thấy vui nên tiếp tục phát huy ổn định:
“Bé cưng, chị khuyên em một câu với tư cách người đi trước nhé, hút thuốc uống rượu bừa bãi chỉ tổ giảm thọ thôi.”
Mặt Cố Di Nhiên xanh lét, còn tôi thì càng vui.
Lượng khán giả hóng drama kéo vào livestream đông đến mức làm sập cả server.
Chương trình gấp rút đăng thông báo, tám chữ thôi mà khiến cả người qua đường lẫn fan hừng hực mong chờ:
“Ngày mai xem ai bị vả mặt.”
“Ý là đại lão cũng lên show hả?”
“Chúng ta – người thường – có phước thấy được cảnh này sao?”
“Đại lão vì tình mà tham gia show, bé cưng hạnh phúc quá đi chứ~~”