Chương 8 - Nỗi Nhục Của Lâm Chi

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

8

Các binh sĩ không chút do dự, mặc kệ kêu gào van xin, lập tức lôi cả ba người lên xe quân sự.

“Bạn học Lâm Chi…” — trung úy nhìn quanh sân trường, ánh mắt quét đến một góc nơi đám học sinh đang cúi gằm mặt, run rẩy — “Lục Tâm Nhiên hôm nay không có mặt ở trường.”

“Nhưng em cứ yên tâm — dù cô ta có chạy, Tập đoàn Lục Thị cũng không chạy thoát.”

“Họ — nhất định sẽ phải trả giá.”

Tôi gật đầu, giọng trầm tĩnh:

“Tôi tin các anh.”

Mười phút sau,Đoàn xe quân sự lại lao vút đi, điểm đến tiếp theo: Bệnh viện thành phố Hải Thị.

Y tá trực ban vừa mới khóa xong bản ghi camera giám sát…

“Alo, bộ phận kỹ thuật à? Đã xóa xong video giám sát ở tầng ICU chưa? Nhanh lên.”

Ngay giây tiếp theo — cánh cửa chính bị đạp tung.

“Kiểm tra đột xuất từ Ủy ban Kỷ luật! Toàn bộ y bác sĩ ngưng mọi thao tác hiện tại tất cả đứng yên tại chỗ để kiểm tra!”

“Video vụ hành hung trong ICU bị xóa? Ai là người thao tác?”

“Hôm đó ai trực ca? Ai trực, gọi người đó ra đây!”

“Ai là người ký tên che giấu tình trạng chuyển biến xấu của bệnh nhân?”

Một bác sĩ trực ca chân mềm nhũn, ngồi sụp xuống đất:

“Tôi… tôi không xóa gì cả, là nhà họ Lục… là ba của Lục Tâm Nhiên gọi điện, bảo chúng tôi đừng can thiệp… chúng tôi không dám đâu!”

“Thế bây giờ dám nói chưa?”

“Dám rồi! Tôi khai hết! Gì tôi cũng nói!!!”

“Đi hai người lấy hồ sơ bệnh án và video giám sát. Một đội khác ở lại bảo vệ hiện trường. Tất cả nhân sự liên quan — đưa về điều tra!”

Sau khi xử lý xong ở bệnh viện, đoàn xe quân khu thẳng tiến đến biệt thự nhà họ Lục.

“Xác minh thân phận nghi phạm.”

“Lục Tâm Nhiên — nghi ngờ có hành vi vu khống có chủ đích, thao túng dư luận, bôi nhọ thân nhân liệt sĩ, kích động hành vi bạo lực. Yêu cầu đưa về phối hợp điều tra với tòa án quân sự.”

Hơn mười quân nhân lập tức kiểm soát toàn bộ hiện trường, khu vực biệt thự lập tức bị phong tỏa.

Cụ ông nhà họ Lục cùng bố mẹ cô ta định lao ra ngăn cản, nhưng ngay lập tức bị chặn lại bằng lệnh tạm giữ.

Lúc đó, Lục Tâm Nhiên đang ngồi trước bàn trang điểm, mỉm cười lướt tin nóng:

【Lâm Chi tạo drama thất bại, toàn mạng mắng chửi】

Không ngờ, ngay giây kế tiếp, cửa phòng bật mở — một quân nhân đứng sừng sững trước mặt cô ta.

“Cô bị nghi ngờ có liên quan đến hành vi vu khống thân nhân liệt sĩ. Mời đi theo chúng tôi.”

“Anh không thể bắt tôi! Tôi là đại diện thiện nguyện, là học sinh xuất sắc, bố tôi là…”

Không để cô nói thêm, người lính lập tức khống chế:

“Dù bố cô có là vua trời, cũng phải đi theo chúng tôi.”

Chưa đầy một tiếng đồng hồ.

Hiệu trưởng trường, trưởng phòng đào tạo, tổ trưởng khối lớp — đều bị bắt.

Cục trưởng, phó cục trưởng, trưởng phòng kỹ thuật mạng của sở cảnh sát — đều bị bắt.

Phó viện trưởng bệnh viện, y tá trưởng trực ca, trưởng bộ phận kỹ thuật — đều bị bắt.

Tiểu thư nhà họ Lục — Lục Tâm Nhiên — cũng bị bắt.

Tất cả dữ liệu livestream, bằng chứng, cuộc gọi, hành vi xóa dữ liệu, che giấu bệnh tình, thao túng dư luận — đều bị niêm phong.

Cả thành phố Hải Thị — nổ tung.

Trở lại quân khu.

Tôi đứng trước màn hình lớn, nhìn từng thông báo lập hồ sơ khởi tố, từng bản ghi dữ liệu được phục hồi, từng lớp mặt nạ bị lột trần.

“Lâm Chi.”

Thủ trưởng vỗ nhẹ vai tôi:

“Chúng tôi nhất định sẽ đòi lại công bằng cho em.”

“Báo cáo!”

“Cha của Lục Tâm Nhiên, Lục Trạch Cường, đã đến phòng họp.”

“Chức danh: Tổng giám đốc Tập đoàn Lục Thị tại Hải Thị, Chủ tịch Liên minh từ thiện Hải Thị.”

Thủ trưởng ngước lên, thản nhiên nói:

“Cho ông ta vào.”

Tôi ngồi ở phòng chờ bên cạnh, mặc đồng phục học sinh gọn gàng, tóc buộc chỉnh tề, bên cạnh đặt giấy chứng nhận thân nhân liệt sĩ.

Cửa mở.

Lục Trạch Cường bước vào, dáng người vẫn bảnh bao như mọi khi, bộ vest đắt tiền phẳng phiu không một nếp nhăn.

Vừa trông thấy tôi, ông ta sững lại một chút, rồi lập tức nặn ra một nụ cười:

“Bạn học Lâm có gì hiểu lầm, ngồi xuống nói chuyện–”

RẦM! Thủ trưởng đập bàn:

“Ngồi? Ông còn tư cách ngồi à?”

“Ông dung túng con gái công khai bịa đặt về thân nhân liệt sĩ, chỉ đạo dư luận, xoá bài, khóa tài khoản, bày mưu hãm hại!”

“Giờ ông muốn tự mình đi, hay để chúng tôi khiêng ông đi?”

Lục Trạch Cường sững người, cuối cùng đành cúi đầu ngồi vào góc phòng, im lặng không nói một lời.

Sau đó, tổ điều tra mở máy chiếu —

Hồ sơ chuyển khoản thuê đội ngũ dư luận mạng, tài khoản thanh toán truy ngược về quỹ từ thiện mang tên Tập đoàn Lục Thị.

Lịch sử chỉnh sửa công văn nhà trường, tài khoản đăng nhập là “Người nhà Lục Tâm Nhiên · Quyền hạn đặc biệt”.

Thời điểm xóa camera bệnh viện trùng khớp với cuộc gọi mà ông ta thực hiện để “điều chỉnh hệ thống điện”.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)