Chương 8 - Ninja Rùa Đã Biết Điều

🔥 Mời bạn theo dõi page Gợi Ý Truyện Zhihu để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Lại bị Phí Lang quay người tung một cú đá mạnh vào bụng, khom người ôm bụng rên rỉ.

Phí Lang gào lên như mất khống chế.

“Đừng động vào cô ấy!”

Rồi cúi đầu nhìn tôi.

“Kiều Kiều, lần này, chúng ta sẽ không bao giờ xa nhau nữa.”

16

Khi tôi tỉnh lại, phát hiện mình đang ở trong một căn phòng ngủ trang trí tinh xảo nhưng vô cùng xa lạ.

Váy cưới đã bị thay bằng chiếc váy lông cừu mềm mại thoải mái.

Bên ngoài cửa sổ là núi tuyết và hồ nước yên tĩnh.

Không có bất kỳ công trình nào mang tính nhận diện.

Tôi thậm chí không biết mình đang ở quốc gia nào.

Đây là nơi xa lạ hoàn toàn với tôi.

Phí Lang đang ngồi trên chiếc sofa không xa.

Trong mắt anh đầy tơ máu đáng sợ.

Khóe môi lại hơi cong lên.

“Kiều Kiều, em dậy rồi, muốn ăn sáng không?”

Tôi lặng lẽ nhìn anh.

Hồi lâu sau, nhẹ giọng hỏi.

“Phí Lang, anh làm vậy để làm gì?”

Anh ta luống cuống giải thích.

“Anh không thể nhìn em đi lấy người khác.”

“Kiều Kiều, người em yêu rõ ràng là anh mà.”

“Chúng ta thử lại một lần nữa đi, lần cuối cùng…”

Anh lấy điện thoại ra.

Mở lại đoạn tin nhắn từ rất lâu trước đây.

Là danh sách “Một trăm việc cặp đôi nhất định phải làm thử” tôi từng gửi cho anh khi chúng tôi mới quen nhau.

Khi đó tôi tràn đầy hân hoan, chỉ mong được cùng anh trải qua từng chuyện nhỏ bé mà đẹp đẽ ấy.

Nhưng anh lại hoàn toàn không hiểu.

Những việc tầm thường ấy thì có gì đáng làm đặc biệt.

“Như diễn trò ấy.”

Đó là cách anh đánh giá.

“Nếu em thật sự muốn trải nghiệm mấy việc nhàm chán đó, em nên đi tìm một cậu sinh viên làm bạn trai.”

Anh cười nhạo tôi như thế.

Trong cuộc đời anh theo đuổi kích thích, quyền lực, tiền bạc, anh thấy những chuyện nhỏ bé ấy chỉ là lãng phí thời gian, thà đưa cho tôi một cái thẻ để xử lý cho xong.

Thế là tôi thu lại tất cả tâm tư thiếu nữ, vụng về bước vào thế giới của anh.

Học cách trong men rượu và vũ hội xa hoa, dùng lợi ích đổi lấy lợi ích.

Còn danh sách mang theo tình cảm ban đầu của tôi, cứ thế bị bỏ quên, một điều cũng chưa từng làm được.

Nhưng về sau…

Tôi phát hiện anh có thể chỉ vì một câu nói vu vơ của Lâm Ân mà tự mình ngồi xổm trong đống củi, đầy tro bụi, để nướng cho cô ta một củ khoai lang chuẩn vị nhất.

Tôi chợt hiểu ra.

Không phải anh không muốn làm.

Chỉ là anh thấy tôi không đáng.

Không đáng để anh lãng phí thời gian.

Anh nâng điện thoại lên, giọng đầy phấn khích.

“Việc đầu tiên… hai người cùng làm xong một bữa sáng! Chúng ta làm ngay nhé, được không?”

Tôi mệt mỏi nhắm mắt lại.

“Phí Lang, đừng như vậy, tôi đã kết hôn rồi.”

“Anh có người thật lòng thích, tôi cũng đã có người muốn trân trọng.”

“Thả tôi đi.”

Anh đột ngột đứng bật dậy.

“Anh không yêu cái đồ tiện nhân Lâm Ân đó!”

“Chính con đàn bà thối tha đó ngày nào cũng thì thầm bên tai anh rằng bạn thân của anh vì muốn thắng anh, vì muốn làm anh ghê tởm mới cưới cô ta, căn bản không yêu cô ta. Cô ta nói tất cả đều do lỗi của anh, nói anh phải chịu trách nhiệm với cuộc đời cô ta, khiến anh áy náy đến mức không nhìn rõ lòng mình.”

“Đúng! Em không nói thì anh còn quên mất. Đều tại cô ta, đều tại cô ta…”

17

“Như thế này được chưa?”

Phí Lang nhúng nước hoa làm ướt khăn giấy, rồi từng tờ từng tờ dán lên mặt Lâm Ân.

Mùi bưởi nồng nặc đến mức khiến người ta nghẹt thở.

“Là chai nước hoa con tiện nhân này tặng mới khiến anh trách mắng em, đúng không?”

Lâm Ân nức nở đau đớn.

Cảnh tượng khiến tôi liên tưởng đến một kiểu tra tấn cổ xưa.

Tôi quay mặt đi, không muốn nhìn nữa.

Từ sau buổi nói chuyện hôm đó, tôi bắt đầu tuyệt thực.

Thế là Phí Lang lôi Lâm Ân đến.

Hành hạ cô ta hết lần này đến lần khác ngay trước mặt tôi.

Ngây thơ cho rằng sự tàn nhẫn ấy sẽ lay động tôi.

Từ lần ép Lâm Ân uống hai mươi chai rượu vang, vì tôi nói một câu “đủ rồi”, anh ta như phát hiện lục địa mới.

Chỉ cần tôi không nghe lời, anh sẽ dùng việc tra tấn Lâm Ân để ép tôi mở miệng.

“Anh buông tha cho cô ấy đi có được không?”

Tôi cố nén cơn buồn nôn.

“Chuyện giữa chúng ta chưa bao giờ liên quan đến cô ấy!”

“Tôi rời khỏi anh, không phải vì anh yêu ai, mà là vì tôi không còn yêu anh nữa. Anh hiểu không?”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)