Chương 3 - Những Kẻ Điên Này Ám Ảnh Với Tôi

Tên điên này điên luôn rồi. Tôi cảm thấy ghê tởm như thể đang nhìn vào một con bọ và vô thức rụt lại.

“Yi Jin à, hở?”

“Biến khỏi đây, tên biến thái chết dẫm.”

“Haa, tuyệt quá… rủa tôi thêm chút nữa đi.”

“Biến đi! Chim cút giùm!”

Ngay cả trong lúc giằng co với Eden, quá trình đồng bộ vẫn tiếp diễn.

[Tỷ lệ đồng bộ 20%…]

[Tỷ lệ đồng bộ 25%…]

Quá trình đồng bộ nhanh hơn tôi nghĩ. Tôi lẽ ra nên thích thú khi nghe thấy âm thanh tiến triển tăng lên, nhưng giờ đây tôi cau mày vì Eden, kẻ quá bám víu, đang bám lấy chân tôi.

Tôi có nên đá anh ta thêm một cái không?

Tôi giữ ý nghĩ đó lại, bởi vì sau đó tên biến thái này sẽ còn vui vẻ mà trợn mắt lên nữa. Tôi không thể tin rằng anh ta là một nhân vật nổi tiếng trong một cuốn tiểu thuyết hướng nam, nhưng đáng ngạc nhiên là anh ta lại có một số lượng lớn độc giả nữ. Tôi thậm chí không thể diễn tả sự thất vọng của mình đến mức nào.

Nếu tôi có thể đồng bộ nhanh chóng và sử dụng các kỹ năng của mình, tôi sẽ xé xác anh ta ra. Đó là khi tôi nghĩ về nó-

“Cậu đang làm gì vậy?”

Một giọng nói lạnh lẽo thấu xương vang lên bên tai tôi.

Giọng nói khiến tôi giật mình và, tất nhiên, cả Eden, người đang bám lấy chân tôi. Giọng nói của người đàn ông lạnh lùng. Và có một cảm giác ép buộc không thể cưỡng lại.

Tôi quay lại và nhìn người đàn ông. Tôi có thể thấy khuôn mặt tái nhợt và mái tóc đen nhánh của anh ta khiến tôi thoáng rùng mình. Nếu ai đó bảo anh ta không phải con người, có lẽ tôi cũng sẽ tin. Nước da của anh ta trông như ma cà rồng. 

Mái tóc đen tuyền và đôi mắt đen láy. Khuôn mặt anh ta tái nhợt đến mức có thể thấy rõ cả những mạch máu dưới da. Đôi môi anh ta mím chặt, quá hoàn mỹ đến mức vượt qua vẻ đẹp của một người phụ nữ.

Tôi không thể tin được có một ngày tôi bị thôi miên bởi khuôn mặt của một người đàn ông.

Tôi lại nghe thấy một giọng nói lạnh lùng, bối rối.

“Tôi hỏi cậu đang làm gì, Eden?”

“…Tsk”

Eden lầm bầm đứng dậy khỏi vị trí của mình. Như thể vẫn còn lưu luyến điều gì đó, anh ta siết chặt lấy quần tôi, tôi vội vã rút chân lại, phủi phủi vài cái như xua đuổi.

Xoẹt~Xoẹt~~

“Anh đến đây làm gì vậy? Si-hoo hyung.” 

(Siren: Ở Hàn, nam dùng danh xưng “Hyung” (형) để gọi một người anh lớn tuổi hơn mình, xưng hô giữa nam với nữ có khác nhau á mí bồ có thể search thử nếu không biết) 

“…!”

Si Hoo…? Baek Si Hoo? Cái máy chém đó, Baek Si Hoo á hả?

Tôi nhìn anh ta lần nữa, không thể giấu nổi sự ngạc nhiên. Gương mặt mà trước đây tôi nghĩ là đẹp hơn cả phụ nữ giờ đây lại trở nên khác biệt.

Khác với Han Yi Jin và Eden, người đàn ông này là phản diện hàng thật giá thật. Tôi có thể nhận ra ngay anh ta là một kẻ phản diện bậc nhất; kẻ phản diện thực sự.

Baek Si-hoo, một người tài năng cấp S trong Hội Loki. Dù sở hữu vẻ ngoài đẹp đẽ, nhưng tính cách của anh ta lại rất phức tạp và ồn ào.

Trong cuốn tiểu thuyết, anh ta xuất hiện như một tên sát nhân lạnh lùng, đánh bại ngay cả nhân vật quan trọng nhất trong phe chính diện. Anh ta là một kẻ phản diện luôn xuất hiện trong những tập căng thẳng nhất.

Nhìn vào anh ta bây giờ, đôi mắt đầy sát khí ấy thật sự nguy hiểm. Tôi siết chặt nắm đấm một cách lo lắng.

“Tôi hỏi cậu đang làm gì?”

“…”

“Tôi nghe có buồn cười lắm sao?”

Baek Si-hoo hỏi với giọng điệu đầy đe dọa khi tiến lại gần. Đôi mắt anh ta dán chặt vào Eden, người đang khịt mũi. Eden lầm bầm, như thể hào quang cấp S đang xuyên thấu anh ấy.

Tôi cảm nhận được sự hiện diện của anh ta khi đứng cạnh Eden. Cảm giác như một luồng năng lượng vô hình đang mở rộng và áp bức tôi.

“Ưgh…”

Tôi nghẹn ngào và rên rỉ một cách vô thức. Sau đó, cảm giác bị đè nặng nhanh chóng biến mất. Hơi ngạc nhiên, tôi ngước nhìn, và đôi mắt của Baek Si-hoo bắt gặp mắt tôi.

“…?”

Tại sao anh ta lại nhìn tôi như vậy…?

Tôi lúng túng, không chắc ý định của anh ta là gì, nhưng một cánh tay dài đã vươn ra và vòng qua vai tôi.

“Chúng tôi chỉ đang đùa giỡn thôi mà, hyung.”

“…”

 

“Sao anh không thả lỏng mắt ra đi? Rõ ràng là cậu ấy đang ngạc nhiên mà.”

Eden tiếp tục nói một cách tự nhiên. Tôi đứng sững, bị choáng váng, thậm chí quên cả việc hất tay của Eden ra.

Này, đó là Baek Si-hoo đấy! Anh có thể nói thẳng thắn như vậy sao? Có ổn không đấy?

Tôi run rẩy bên trong, nhưng điều đáng sợ hơn sự hiện diện của anh ta là ánh mắt không ngừng nghỉ của Baek Si-hoo dán chặt vào tôi.

Tôi phải làm gì đây? Có lẽ nào anh ta tức giận với tôi hơn cả Eden? Làm sao tôi, một con tép riu, dám gây rối trong Công hội?

Với một khuôn mặt cứng đờ, trước tiên tôi hất tay của Eden ra khỏi mình, tay anh ta dính chặt như con đỉa.

[Tỷ lệ đồng bộ 40%…]

[Tỷ lệ đồng bộ 45%…]

Tỷ lệ đồng bộ tiếp tục tăng lên. Lắng nghe giọng nói dửng dưng của hệ thống, tôi cố gắng làm dịu tâm trí và nhìn thẳng vào Baek Si-hoo.

“Em xin lỗi vì đã làm ầm ĩ, hyung.”

“…!”

“…!”

Ánh mắt kinh ngạc của hai người đàn ông đổ dồn vào tôi.

Đừng nói với tôi là không phải thế này nha?

Han Yi-jin, cậu thậm chí còn không quan tâm đến Baek Si-hoo sao? Là như vậy sao? Cậu có bao nhiêu mạng vậy? Cậu là mèo chắc? 

(Siren: Là vì người Ai Cập cổ đại và trong Phật giáo đều xem loài mèo như một vị thần,một con yêu tinh có 9 mạng sống ấy) 

Tôi muốn khóc. Tuy nhiên, tôi phải kiểm soát tình huống này trước.

“…Tên khốn này là kẻ gây gổ trước.”

 

“Cái gì?!”

Eden hét lên, vì tôi đổ lỗi cho anh ta.

“Ê, đâu có vậy đâu!”

“Nín dứt.”

Eden cau mày với tôi, rồi giơ cao giọng đầy bực bội. Tôi là người mở cửa và đá Eden ra, nhưng Han Yi-jin là hiện thân của sự hợm hĩnh. Hắn ta là kiểu người luôn đổ lỗi cho người khác dù là mình ra tay trước.

Tôi không thể cứ đứng đó ngu ngốc trước mặt Baek Si-hoo được, phải không? Vậy nên Eden sẽ hiểu thôi.

Anh ta nuốt những gì mình định nói và trông không hài lòng. Đúng lúc Eden mở miệng lần nữa để nói về sự táo tợn của tôi.

“Dừng lại ngay.”

Một giọng nói trầm vang lên khắp hội trường. Eden và tôi như những kẻ câm ăn mật ong. Đôi mắt đen lạnh lùng đó lườm Eden rồi lại quay sang tôi. Đầu ngón tay tôi cứng đờ trước ánh mắt của anh ta, ánh nhìn chắc chắn đã tàn sát không thương tiếc vô số quái vật tại cổng thành, và bất kỳ ai dám cản đường hắn.

"Đi theo tôi, Han Yi Jin."

Tôi nhìn anh ta trong sự ngạc nhiên trước những lời tiếp theo của Baek Si-hoo.

“…Tôi?”

Sau đó, Baek Si-hoo gật đầu với một vẻ mặt vô cảm.

“Chủ tịch gọi.”

“À…”

Liên Minh Tội Phạm, Chủ tịch của Hội Loki, Jang Tae-san. Ban đầu, anh ta từng là tên xã hội đen, nhưng sau khi thức tỉnh năng lực, anh ta đã gia nhập Liên Minh Tội Phạm và biến nơi mình sống thành vùng đất hoang.

Mặc dù anh ta là cấp S, nhưng các kỹ năng và khả năng của anh ta không tập trung vào chiến đấu, và thuộc hạ của anh ta xuất hiện thường xuyên hơn trong tiểu thuyết. Bởi vì anh ta thông minh và giỏi mưu mẹo, anh ta đôi khi là áp chế cứng các nhân vật chính trong khi kiểm soát các nhân vật cấp cao trong giới chính trị và kinh doanh.

[Tỷ lệ đồng bộ 60%…]

[Tỷ lệ đồng bộ 65%…]

Tôi không thể tin được mình lại gặp Hội trưởng khi quá trình đồng bộ còn chưa xong. Thật quá đột ngột. Nếu có thể, tôi muốn gặp anh ta sau khi đồng bộ hoàn tất. Nhưng điều đó không thể. Eden thì dễ thôi, nhưng Baek Si-hoo là một đối thủ đáng gờm.

Tôi cắn môi và đi chậm lại. Một khuôn mặt đẹp và nhợt nhạt như búp bê sáp đang nhìn tôi.

"Vâng, đi thôi."

"..."

Tôi lại giả vờ nhẹ nhàng, và anh nhìn tôi một cách kỳ lạ. Cái này cũng không luôn sao? Han Yi Jin thực sự thô lỗ như vậy sao?

Tôi cảm thấy như có ai đó đang đi theo mình từ phía sau, cảm giác tội lỗi. Khi tôi quay đầu lại, tôi thấy Eden đang theo dõi tôi và Baek Si-hoo.

“Cậu theo tôi làm gì?”

“Ở đâu có sợi chỉ, ở đó có kim.”

"..."

Môi Eden khẽ nhếch lên khi nói vậy. Đó là một nụ cười xứng đáng với vẻ ngoài nổi bật của anh ta, nhưng không hiểu sao nó lại khiến tôi tức giận. Ngay khi tôi nhăn mặt, anh ta nở một nụ cười thô bỉ.

Chết tiệt…

Vậy là tôi lại thấy mình đang đi giữa những người có năng lực cấp S và cấp A. Phải nói đây là một cuộc hộ tống hoành tráng. Tuy nhiên, thực tế lại cảm giác như đang bị giam cầm và giám sát hơn. 

Càng nghĩ, tôi càng không hiểu. Có điều gì ở Han-Yi Jin khiến họ phải làm đến mức này? Có lẽ khi tôi gặp hội trưởng, tôi sẽ hiểu một chút lý do tại sao họ lại làm vậy. 

[Tỷ lệ đồng bộ 70%…]

[Tỷ lệ đồng bộ 75%…]

Tôi lo lắng về tỷ lệ đồng bộ, dường như đang tăng lên chậm hơn trước. Liệu quá trình đồng bộ có thể hoàn thành trước khi tôi gặp hội trưởng không?

Khi chúng tôi đi bộ, các thành viên trong guild đi qua liếc nhìn về phía chúng tôi. Họ có vẻ là những thành viên cấp thấp, nhưng tất cả đều nhìn tôi và thì thầm.

Chết tiệt, cái quái gì vậy, tại sao? Chưa thấy một người đàn ông đẹp trai bao giờ à?

Tôi trừng mắt nhìn họ bực bội và họ ngay lập tức nhìn đi chỗ khác.

Han Yi-jin đã sống như thế nào để nhận được sự chú ý như thế này ngay cả trong một hội tập trung đầy kẻ xấu? Tôi nghĩ vậy trong đầu nhưng lại nghe thấy một tiếng thì thầm nhỏ bên tai.

"Tôi có nên giết hết bọn họ không?"

"…Cái gì?"

Đôi mắt màu hồng của Eden sáng rực lên. Anh ta nhìn tôi với vẻ mặt đầy sự chờ đợi không thể đoán trước. Anh ta không đùa đâu, thật sự nếu tôi gật đầu, anh ta sẽ quay lại và tàn sát mấy thành viên hội ngay lập tức.

Tên điên này, tôi e rằng cậu không phải là một kẻ xấu.

 

Ở giữa tiểu thuyết, Eden đã bị ai đó nhồi nhét tư tưởng. Cho đến lúc đó, anh ta chỉ là một kẻ xấu khát máu. Anh ta là một tên điên thường xuyên nói những câu khiêu khích như thế này.

“Kệ đi.”

“Pah, không vui gì cả. Thông thường, cậu là người sẽ làm ầm ĩ lên mà.”

“…”

Tôi biết Han Yi-jin sẽ không chịu đựng điều đó. Có vẻ như anh ta đã quen với việc đuổi theo họ sau khi ai đó liếc nhìn và thì thầm với anh ta như vậy. Tôi có thể hình dung ra điều đó.

Chỉ cần nhớ lại các đoạn văn trong cuốn tiểu thuyết, tôi có thể đoán anh ta dễ dàng bị nhân vật chính đánh bại.

Khuôn mặt anh ta đẹp trai quá, nhưng tính cách thì sao?

[Tỷ lệ đồng bộ 80%…]

[Tỷ lệ đồng bộ 85%…]

Thang máy dừng lại ở tầng cao nhất. Baek Si-hoo bước ra trước một cách chậm rãi. Sau đó tôi theo sau, và Eden bước sau tôi. Có vẻ như tôi vẫn đang được những người có năng lực cao bảo vệ và hộ tống qua lại.

Chi nhánh của Hội Loki ở Seoul trông giống như một tòa nhà tập đoàn. Tôi thực sự bị choáng ngợp trước cảnh tượng mà tôi thường thấy trên TV. Trong tiểu thuyết, các guild phản diện giả vờ như đang điều hành một doanh nghiệp tốt, và thực sự nó trông như vậy.

Sau đó, khi chúng tôi đến cuối hành lang, chúng tôi dừng lại. Đây có lẽ là căn phòng của hội trưởng.

"Vào đi."

"Vâng."

Tôi cố gắng gật đầu, nhưng cơ thể tôi cứng đờ vì cảm giác u ám đột ngột. Một cơn nhiệt đột ngột bắt đầu từ bụng tôi và dâng lên ngực.

“Ugh.”

"Yi Jin!"

[Tỷ lệ đồng bộ 90%…]

[Tỷ lệ đồng bộ 95%…]

Ai đó đỡ lấy cơ thể loạng choạng của tôi. Tôi không quan tâm đó là ai. Tôi đổ mồ hôi lạnh và nhỏ giọt xuống sàn.

Có phải… vì quá trình đồng bộ đã hoàn tất? Tâm trí tôi dần trở nên mơ màng.

[Đồng bộ hoàn tất]

Tôi nghe thấy một thông báo dễ chịu.

Tôi thở dài và ngước đầu lên.

"Anh..."

Ánh mắt Baek Si-hoo chấn động khi tôi đối diện với anh ta.

Có chuyện gì vậy? Có phải anh ta bối rối vì tôi đột nhiên trông ốm yếu không?

Tôi định nói rằng tôi ổn.

“Han Yi-jin, dừng lại ngay lập tức.”

Tôi nghe thấy một giọng nói lạnh lẽo, một giọng nói mà tôi chưa từng nghe trước đây.