Chương 7 - Nhiệm Vụ Hộ Tống Bí Mật

“Ba mẹ, không cần cầu xin cô ta đâu!”.

“Bạn bè con đã nói rồi, chuyện lần này không làm chậm trễ nhiệm vụ đưa thiết bị đến Vân Hải, chúng ta sẽ không bị ngồi tù đâu!”.

“Nếu cô nhất quyết đẩy chúng ta vào tù, thì chỉ chứng minh cô là người khắt khe, nhỏ nhen. Để rồi xem sau này còn ai dám làm việc dưới trướng cô nữa không!”.

Tôi bật cười..

“Đúng là em trai tôi, thông minh thật đấy!”.

Cố Vi Vi tỏ ra vô cùng đắc ý..

Cha mẹ Cố cũng liếc nhau cười, hiển nhiên từ sớm đã biết được tin tức..

Cái màn ăn năn nhận lỗi hôm nay, chẳng qua là diễn cho tôi xem mà thôi..

Thế thì còn chờ gì nữa? Ngồi xem họ diễn kịch, tôi cũng thấy mệt rồi..

Ngay trong ngày hôm đó, tôi cho cả ba người nhà họ Cố về nhà..

Người thì được thả vào buổi chiều, đến tối là tôi đã nghe bạn bè ở Vân Thành kháo nhau:.

Cha mẹ Cố lại bắt đầu tung tin khắp giới thượng lưu ở Vân Thành..

Họ nói tôi là con gái ruột của họ, chuyện bị bắt trước đây chỉ là làm màu để che mắt người ngoài thôi..

Họ còn nói: “Đánh gãy xương vẫn là máu mủ, người một nhà thì không thể đoạn tuyệt.”.

Tôi nghe vậy, suy nghĩ một lát, rồi lái xe một mình đến thẳng nhà họ Cố..

Tới nơi, tôi mới phát hiện xe của mình căn bản không thể lái vào cổng nhà họ Cố..

Trước biệt thự nhà họ Cố đỗ kín hai hàng xe sang chảnh..

Cả căn biệt thự đèn đuốc sáng trưng, tiếng tiệc tùng, cười nói vang khắp nơi..

Xem ra sau vụ vừa rồi, nhà họ Cố chẳng những không bị ảnh hưởng gì, mà còn có vẻ làm ăn phát đạt hơn cả trước..

Vừa bước vào, đám khách khứa trong nhà lập tức sững sờ khi nhìn thấy tôi..

Cố Vi Vi đang vui vẻ uống rượu, khoác lác với khách khứa, vừa nhìn thấy tôi, cái miệng đang cười toe lập tức méo xệch lại..

Cô ta nhăn mặt tỏ rõ khó chịu:.

“Cô đến đây làm gì?”.

Cha Cố vội vàng gõ nhẹ vào đầu cô ta:.

“Nó là chị con, đây cũng là nhà của chị con, chị con sao lại không được tới?”.

Nói xong, ông ta đon đả mời tôi vào nhà..

Lúc này mọi người mới sững sờ nhận ra—hóa ra tôi chính là đại tiểu thư nhà họ Cố, người đang làm việc tại Cục Bảo mật Kinh Hải..

Ai nấy lập tức rót đầy ly, nhao nhao chạy đến chúc rượu..

Tôi chỉ tay ra ngoài nơi đang đỗ xe:.

“Tôi lái xe tới, hôm nay không uống. Tôi đến là để tìm Cố Linh Quân.”.

Mẹ Cố nghe vậy, lập tức cười rạng rỡ:.

“Đúng là nuôi thằng con đẹp trai này đáng giá thật!”.

Nói rồi bà ta hớn hở lên lầu gọi Cố Linh Quân xuống..

Đám khách xung quanh hiểu ý ngay, bắt đầu rào trước đón sau:.

“Tiểu thư Cố, vậy hẹn cô khi khác nhé!”.

Tôi suy nghĩ một chút, rồi mỉm cười:.

“Vậy hẹn tiệc tối Chủ nhật đi, vẫn tổ chức tại nhà họ Cố.”.

Mọi người nhìn tôi, tôi nhìn mọi người..

Ban đầu họ chỉ nói xã giao cho có, không ngờ tôi lại thật sự chốt ngày giờ cụ thể..

Cả nhà ba người họ Cố đều ngẩn ra..

Họ không đoán nổi tôi đang tính nước cờ gì, nhưng rõ ràng tối nay chắc chắn sẽ mất ngủ rồi..

Còn đám khách—ai mà chẳng đến vì tôi—liền vội vàng hưởng ứng:.

“Tuyệt quá! Chỉ cần tiểu thư Cố chịu đến, chúng tôi nhất định có mặt!”.

Cha mẹ Cố cũng không dám từ chối..

Đúng lúc đó, Cố Linh Quân xuất hiện—trang phục trắng thanh nhã, phong thái thư sinh, hôm nay nhìn còn đẹp hơn hôm ở sân bay..

9.

Mọi người đều trông thấy tôi nắm tay anh ấy cùng bước xuống lầu..

Ai nấy đều xuýt xoa khen ngợi: đúng là trai tài gái sắc, trời sinh một đôi..

Chỉ có Cố Vi Vi là mắt tóe lửa, như muốn phun ra cả tia lửa điện..

Ra đến cổng, Cố Linh Quân lại chủ động nắm chặt tay tôi:.

“Em biết mà, hôm nay chị đến vốn không phải vì em. Nhưng dù chị lấy em làm cái cớ, em vẫn rất vui!”.

Tôi lắc đầu:.

“Không, chị đến nhà họ Cố hôm nay… là vì muốn gặp em.”.

Cố Linh Quân bật cười—nụ cười đẹp đến mức khiến người ta ngẩn ngơ. Anh nói:.

“Hôm đó chị lái trực thăng, thật sự quá ngầu luôn! Em không ngờ chị lại biết cả lái máy bay đấy!”.

Chẳng mấy chốc, buổi tiệc tối Chủ nhật cũng đến..

Hôm đó, những nhân vật máu mặt ở Vân Thành đều có mặt..

Tôi và Cố Linh Quân cùng xuất hiện..

Tôi nắm tay anh ấy, còn anh thì dẫn tôi đi làm quen với các vị tài phiệt và ông lớn trong thành phố..

Phía sau, Cố Vi Vi nghiến chặt răng, chỉ thiếu điều muốn nghiến vỡ cả hàm..

Cha mẹ Cố lúc đầu còn hơi lo lắng, nhưng thấy tôi và Cố Linh Quân hòa hợp như vậy, họ cũng yên tâm phần nào..

Báo cáo