Chương 1 - Người Yêu Cũ Đột Nhiên Xuất Hiện
Chia tay đã 5 năm, người yêu cũ bỗng nhắn tin:
“Anh có bạn gái rồi, xóa nhau đi.”
Tôi trả lời: “Ừ, Lý Gia Minh.”
Một giây sau:
“Lý Gia Minh là ai?”
Mười phút sau:
“Em nói em chỉ yêu mỗi anh thôi mà? Đồ lừa đảo!”
Nửa tiếng sau, có tiếng gõ cửa dồn dập:
“Hứa Dao! Mẹ kiếp, em dám lừa tình anh!”
“Còn là nụ hôn đầu của anh nữa!”
1
Bên ngoài, Hạ Nhiên vẫn đang gào lên không ngừng:
“Lý Gia Minh là ai?!”
“Hứa Dao, mở cửa! Anh biết em đang ở nhà!”
“Đừng có trốn trong đó mà im lặng, ra đây nói rõ cho anh!”
Còn tôi thì co rúm người lại trong phòng, run rẩy như cún con.
Lý Gia Minh là ai á?
Tôi cũng muốn biết đây này!
Nửa tiếng trước, Hạ Nhiên – người đã chia tay tôi 5 năm – bất ngờ gửi tin nhắn:
“Anh có bạn gái rồi, xóa nhau đi.”
Tôi không chịu thua, lập tức lên mạng xã hội cầu cứu:
“Người yêu cũ 5 năm bỗng nhắn có bạn gái và đòi xóa nhau, phải làm sao để tức lại hắn?”
Ai ngờ tôi chọn đại một câu trả lời nghe chối tai nhất, vậy mà cái đồ điên kia lại mò đến tận nhà.
Tôi vừa tính gọi bảo vệ, Hạ Nhiên đã lảo đảo xông thẳng vào, say khướt.
Anh ta nhào tới ôm chặt lấy tôi, ánh mắt đầy giận dữ:
“Hứa Dao, Lý Gia Minh là ai?!”
“Tôi thích thì liên quan gì đến anh?”
Hạ Nhiên càng ôm chặt hơn, đôi mắt đỏ hoe như bị tổn thương nặng nề:
“Chúng ta mới chia tay có 100 ngày, em đã có bạn trai mới rồi!”
“Hứa Dao, em đúng là không có tim!”
Tôi không có tim?
Anh à, người chủ động nói chia tay là anh đấy, anh quên rồi sao?
Tôi vừa định đẩy anh ta ra thì đột nhiên sững người: “100 ngày? Rõ ràng là đã chia tay 5 năm rồi mà?”
Còn chưa kịp nghĩ thông, điện thoại của Hạ Nhiên vang lên.
Một giọng nữ ngọt ngào vang ra từ đầu dây bên kia:
“A Nhiên? Anh đang ở đâu vậy? Trễ thế rồi sao vẫn chưa về nhà?”
Trái tim tôi lạnh toát.
Đồ cầm thú. Có bạn gái rồi còn dám đến dây dưa với tôi?
Mặc cho Hạ Nhiên vùng vẫy, tôi vác anh ta xuống lầu.
Sau đó còn lịch sự hỏi địa chỉ của cô gái trong điện thoại, gọi xe, rồi “tống” anh ta về cho bạn gái mới.
Chúc hai người hạnh phúc.
Nửa đêm.
Tôi trằn trọc không ngủ được, trong lòng không nhịn được mà chửi thầm Hạ Nhiên một trận.
Nếu không phải tại anh ta bất thình lình xuất hiện, tôi đã không bị kéo vào mớ hồi ức hỗn loạn đến mức mất ngủ.
Hồi đại học, tôi từng tham gia cuộc thi “Thư tình ba câu” do tạp chí trường tổ chức.
Cuộc thi chỉ có một yêu cầu duy nhất:
Mỗi ngày phải gửi thư tình cho sinh viên khoa Vật lý – Hạ Nhiên.
Dù cảm thấy có gì đó sai sai…
Nhưng để giành được phần thưởng 2.500 tệ, tôi vẫn đều đặn gửi thư mỗi ngày suốt ba tháng.
Cho đến một hôm, tôi lại lén lút mò vào lớp học, chuẩn bị nhét lá thư đã xịt nước hoa cẩn thận vào cặp của Hạ Nhiên.
Một bàn tay to bỗng kéo áo tôi lại:
“Hứa Dao! Quả nhiên là cậu!”
Quả nhiên là tôi là sao?
Tôi còn đang mơ màng thì một nam sinh khác chắp tay khổ sở nói:
“Hứa Dao, cầu xin cậu, lần sau gửi thư đừng xịt nước hoa nữa, Hạ Nhiên nằm liệt giường ba tháng rồi đấy!”
Lúc đó tôi mới biết, Hạ Nhiên bị dị ứng nước hoa.
Tôi gửi thư ba tháng, cậu ta cũng… sưng vù ba tháng.
Tôi ngơ ngác hỏi: “Nếu dị ứng như vậy, sao không vứt thư đi từ đầu?”
Tạ Tuấn hừ nhẹ: “Cậu ta coi thư của cậu như bảo bối đấy. Ngày nào cũng phải ôm thư đi ngủ.”
Nói rồi còn lén nhắc tôi: “Nhớ nhé, sau này đừng xịt nước hoa nữa.”
Tôi sợ bị gắn mác “đầu độc bạn học”, nên lập tức dừng gửi thư.
Hai ngày sau, Hạ Nhiên bất ngờ chặn tôi lại:
“Hứa Dao, em định yêu rồi bỏ à?”
Khóe mắt anh ta hoe đỏ, nốt ruồi đào hoa bên đuôi mắt như mờ như ẩn, ánh mắt ấm ức làm tôi choáng váng.
Ai mà chịu nổi ánh nhìn đó cơ chứ?
Thế là tôi không chút do dự đồng ý làm bạn gái anh ta.
Nhưng đời thực không phải cổ tích, mọi chuyện không dừng lại ở đó.
Công chúa – hoàng tử sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi chỉ tồn tại trong truyện thôi.
Hôm sau, tôi lại nhận được tin nhắn:
“Anh có bạn gái rồi, xóa nhau đi.”
Tôi thật sự không hiểu đầu óc Hạ Nhiên vận hành kiểu gì, tiện tay xóa luôn liên lạc.
Rồi lại một tràng tiếng gõ cửa “cốc cốc cốc” vang lên, và tôi lại thấy cái mặt của Hạ Nhiên!
Vừa mở cửa, anh ta đã lao thẳng vào nhà, nhìn ngó khắp nơi như một con sư tử kiểm tra lãnh thổ.
Tôi dang tay cản lại:
“Hạ Nhiên! Anh làm cái trò gì vậy hả?!”
Anh ta cầm lên một chiếc quần nam, tay run rẩy:
“Hứa Dao, em thật sự có bạn trai mới rồi sao?”
Bạn trai cái đầu anh!
Làm ơn mở to mắt ra mà nhìn, nhà tôi quần áo đàn ông nhiều là chuyện thường.
Tôi là nhà thiết kế thời trang mà.
Không buồn giải thích, tôi lại định đánh ngất anh ta rồi vác xuống tầng.
Hạ Nhiên liền lấy tay ôm đầu:
“Hứa Dao! Anh cấm em có bạn trai mới!”
“Thế sao, anh thì được có bạn gái mới, còn tôi thì không được có bạn trai à?”
Anh là tổng tài hả, mà bá đạo vậy?
Mắt anh ta đờ đẫn:
“A Dao, em nói gì vậy… Anh làm gì có bạn gái?”