Chương 9 - NGƯỜI VỢ THẦN LINH

Thẩm Như Xuyên trố mắt đứng nhìn, mãi mà không thốt lên được câu nào.

Ta lại uống thêm một chén, ta từ từ thưởng thức: "Ta rất thích uống rượu hoa quế, hương hoa thơm ngào ngạt, mùi rượu thanh lịch tao nhã, nhưng lại bỏ thêm thuốc độc vào làm mùi vị trở nên là lạ."

Rốt cuộc hắn cũng ý thức được ta không phải là người, bắt đầu từ từ lùi về sau.

Ta cầm bầu rượu lên: "Nếu như ta không đoán sai thì đây là bình Uyên Ương phải không? Chén ngươi uống không có độc nhưng của ta thì có."

"Thật ra đâu cần phải làm vậy?" Ta thở dài một tiếng: "Hết hôm nay ta định viết thư hòa ly, tác thành cho ngươi và Thải Vân, nhưng các ngươi lại nóng lòng đến vậy."

Thẩm Như Xuyên đã không còn kiên nhẫn để nghe ta nói nữa, hắn xoay người bỏ chạy.

Ta hơi nghĩ một chút, thân hình đã di chuyển đến trước mặt Thẩm Như Xuyên, chặn đường của hắn.

Hắn hoảng sợ hét lên một tiến, muốn lùi về sau nhưng lại vấp chân ngã trên mặt đất.

"Phu quân." Ta ngồi xổm xuống: "Ngươi chạy gì chứ?"

Tay chân hắn co lại che đầu, vẻ mặt sợ hãi sắp khóc: "Lăng Khê, rốt cuộc ngươi là thứ gì vậy? Ngươi muốn làm gì?"

Ta là thứ gì à?

Ta dịu dàng trả lời hắn: "Ta là Bạt*, ngươi cũng có thể gọi ta là... Cương thi."

"Ta không muốn làm gì cả, ngươi cho ta uống rượu độc, bây giờ ta muốn cho ngươi uống nó, như thế chúng ta sẽ hòa nhau."

Thẩm Như Xuyên rất mạnh nhưng căn bản cũng không giãy khỏi sự kiềm chế của ta được.

Ta nắm vào dưới cằm hắn, ép hắn mở miệng, nâng bình rượu lên rót thẳng vào miệng hắn.

"... A... Ưm..."

Ta thưởng thức dáng vẻ giãy dụa của hắn, hắn mở to mắt như sắp nứt ra, đáy mắt phản chiếu bóng hình ta. Rượu rót vào miệng hắn rồi lại chảy ra từ khóe miệng, nhưng luôn có một phần đã vào bụng hắn.

Rót hết một bình rượu ta liền buông hắn ra, vẩy rượu dính trong tay đi, không hài lòng nói: "Phu quân, chàng làm bẩn tay của thiếp rồi nè."

"Ngươi... Ngươi... Đồ yêu quái!"

Thẩm Như Xuyên gầm lên một tiếng rồi điên cuồng móc họng, không nhịn được mà nôn khan.

"Trước đây ta cũng là người." Ta lạnh nhạt nói: "Sau khi thành Bạt, ta chưa từng làm ác, mấy trăm năm qua không biết ta đã cứu giúp bao nhiêu người rồi. Nếu như không phải là ngươi muốn giết ta thì sao ta lại làm như vậy với ngươi chứ?"

"Thị phi đúng sai không liên quan gì đến sự khác biệt giữa Người và Yêu, Yêu hướng thiện nhưng lòng người lại tàn ác."

Ta lấy thư hòa ly đã sớm viết xong ra, ném vào mặt hắn: "Từ nay về sau, ngươi và ta không hề liên quan đến nhau nữa."

Thẩm Như Xuyên giống như điên mà xé thư hòa ly ra làm muôn mảnh, lảo đảo đứng dậy chỉ vào ta, mắng: "Đồ yêu quái! Mắt ta mù rồi mới có thể vừa ý ngươi! Ngươi đợi đó, ta lập tức tìm đạo sĩ đến để diệt ngươi, làm ngươi hồn phi phách tán!"

Trong lúc tức giận mắng mỏ thì một vệt chất lỏng màu đỏ tươi chảy ra từ mũi hắn, ngay sau đó là miệng mũi cùng bị chảy máu...

Nhếch nhác, sợ hãi, hoảng loạn, tuyệt vọng đều xuất hiện trên người hắn giống như một bức tranh thủy mặc tùy tiện buông thả vậy.

Rất nhanh sau đó hắn không phát ra được tiếng nào nữa, chìa tay về phía ta giống như đang cầu cứu cũng tựa hồ muốn kéo ta cùng xuống địa ngục vậy.

Ta chỉ yên lặng nhìn hắn: "Xem ra độc này quá mạnh, Thẩm Như Xuyên, nếu như ngươi có chút nhân từ nào với ta thì cũng không đến mức rơi vào tình huống như hôm nay."

"Ngươi..."

Thẩm Như Xuyên gào thét ra được một chữ rồi trong hốc mắt chảy đầy huyết lệ, bịch một tiếng ngã xuống đất.

Hắn đã chết.

====

* Chú thích một chút về cương thi nhé mọi người, những hiểu biết này là khi mình xem phim lẫn tìm tài liệu về cương thi nha:

- Thuở trời đất còn sơ khai đã có bốn cương thi được coi là Thủy tổ, gọi là Thiên Địa Cương Tổ, trong đó, Hạn Bạt là được biết đến nhiều nhất. Ba cương thi Thủy tổ còn lại có tên: Doanh Câu, Hậu Khanh và Tương Thần. Tương truyền, nếu người chết mang theo oán hận thì oán khí sẽ tích tụ tại cổ họng, không có cách nào tiêu tán, vì thế mà biến thành cương thi.

- Khi mới trở thành cương thi thì các xác chết được gọi là “Bạch cương thi”, chúng sợ mọi thứ như nước, ánh nắng mặt trời, gà, chó và người... Chúng gần như vô hại.

- Bạch cương thi hút được máu cừu và gà chúng sẽ trở thành những Hắc cương thi, sẽ tấn công và hút máu con người khi ngủ.

- Hắc cương thi hút được nhiều máu người sẽ tiến hóa thành cương thi nhảy, những cương thi này thông qua hút máu có thể biến người thành cương thi.

- Sau 100 năm cương thi Nhảy tiến hóa thành cương thi Bay, lúc này chúng di chuyển với tốc độ của gió, có thể trèo lên cây và các công trình cao một cách dễ dàng. Chúng hút tinh khí của con người và động vật mà không để lại bất cứ dấu vết nào.

- Cương thi Bay sau 100 năm sẽ tiến hóa thành những Hạn Bạt có sức mạnh khủng khiếp, có khả năng biến hình và gây hạn hán. Thời xưa, khi hạn hán người dân đều nghĩ là do Hạn Bạt gây ra.

- Ngoài ra còn có tích riêng của Hạn Bạt, theo wikipedia thì Nữ Bạt (chữ Hán: 女魃),cũng gọi Hạn Bạt (chữ Hán: 旱魃). Là Nữ Thần Hạn Hán trong Thần Thoại Trung Hoa,cũng là một trong Thập Đại Ma Thần tàn ác thời thượng cổ. Ban đầu nàng là một Thiên Nữ sáng láng nhưng sau đó lại đọa ma trở thành một nữ chúa quỷ đáng sợ có sức mạnh gây hạn hán, nữ nhân duy nhất trong Tứ Đại Cương Thi Thủy Tổ, tổ mẫu của Hạn Bạt - loài quỷ gây ra hạn hán.

Hạn Bạt ban đầu là con gái của Hoàng Đế, tên Nữ Bạt. Nàng có nhan sắc xinh đẹp, tính tình lương thiện, nhưng lại mắc một căn bệnh nặng không thể chữa được. Một ngày nọ, phần hồn của Hống do Nữ Oa và Phục Hy phong ấn trốn thoát ra ngoài đã lẻn đến phòng Nữ Bạt rồi nhập vào xác nàng.

Sau khi bị Hống nhập, Nữ Bạt trở nên nhăn nhúm, cơ thể khô héo, cả người bốc nhiệt nóng bừng, còn tóc tai chuyển sang màu trắng rồi rụng hẳn. Nữ Bạt đi đến đâu thì hạn hán đến đấy nên bị Hoàng Đế xua đuổi về phương Bắc. Tuy hồn phách đã hòa vào với Hống, nhưng Nữ Bạt vẫn còn nhớ đến cha nên dốc sức trợ chiến khi Hoàng Đế giao đấu với Xi Vưu.

Dù có công lớn giúp Hoàng Đế thắng Xi Vưu, nhưng vì đi đến đâu lại gây hạn hán, khiến dân chúng lầm than đến đó lên cuối cùng Hoàng Đế đành ra lệnh cho Ứng Long đi tìm diệt Hạn Bạt.