Chương 5 - Người Từng Chết
13.
Tôi vẫn không đi ăn với anh ta.
Lần này thật sự không phải vì tôi nhát.
Chủ yếu là anh ta đẹp trai thế mà còn chịu vẽ bánh cho tôi.
Câu đó nói sao nhỉ, chỉ cần anh ấy chịu để tâm tới tôi là được rồi.
Tôi sợ mình nóng đầu thật sự gật đầu đồng ý luôn thì toi.
Tối chuẩn bị livestream thì bất ngờ nhận được tin nhắn WeChat của Lâm Tuyết.
Cô ấy chuyển cho tôi một trăm ngàn.
【Hôm đó đúng là lỗi của mình, tiền sửa xe cậu không cần trả. Mình nghe chuyện nhà cậu rồi, cậu cứ nhận đi. Sau này nếu Mộc Xuyên hỏi tiền, cậu cứ chuyển cho anh ấy. Phần dư ra coi như tiền thuốc thang, mình thấy tay cậu vẫn chưa khỏi hẳn. Nếu sau này chỗ nào không ổn, nhất định nói với mình nhé, viện phí mình sẽ lo.】
Nhìn tin nhắn của cô ấy, bao nhiêu ấm ức mấy hôm nay trong tôi vỡ òa.
Nước mắt lập tức trào ra.
Đấy, Lâm Tuyết mãi mãi vẫn dịu dàng và tốt bụng như thế.
Khung chat cứ gõ rồi xóa, cuối cùng chỉ còn hai chữ: 【Cảm ơn.】
Tin vừa gửi xong, bên kia lại hiện thêm một tin nữa.
【Cậu đừng hiểu lầm, mình không ở bên Mộc Xuyên. Người anh ấy thích vẫn luôn là cậu. Thật ra anh ấy cũng không định bắt cậu trả tiền, chỉ giận vì cậu nói chia tay mà không giải thích gì, anh ấy muốn dùng cách này để ép cậu chủ động liên lạc với anh ấy thôi.】
“Thích” – tôi nhìn chằm chằm hai chữ đó, ngây ra một lúc.
Cho đến khi phía sau livestream vang lên tiếng thông báo liên tục.
Đại ca Biếu:
【Giang Miên, sao hôm nay chưa lên sóng?】
【Giang Miên, em trễ 7 phút rồi đó, vậy có xứng với fan của em không?】
【Không phải chứ? Không phải chứ? Em trốn anh nên ngưng livestream luôn hả?】
【Trả lời anh đi mà, anh cũng đâu xấu xí tới mức làm em sợ ngưng cả livestream chứ?】
【… …】
Tin nhắn của anh ta kéo tôi trở lại thực tế.
Thích với chả không thích, đừng có cản tôi kiếm tiền.
14.
Tôi vội vàng mở livestream.
Anh Biếu gần như ngay lập tức nhảy vào.
Màn hình lập tức hiện câu: 【Sao hôm nay em trễ vậy?】
Tôi không trả lời.
【Anh cứ tưởng hôm nay em nghỉ chứ.】
【Sao không trả lời anh?】
【Không đúng, vừa rồi anh vô mà em không chào anh.】
Tôi vẫn im lặng.
Mặt thì đẹp, dáng thì chuẩn, mà nick lại tên là “Xã hội anh Biếu”; khác gì Linh Đa Ngọc gọi là Lục Trí Thâm nhổ liễu đâu chứ?
Hơn nữa sao trước đây tôi không phát hiện anh ta lắm mồm thế này.
【Được rồi được rồi, không thèm trả lời anh hả? Chờ đó cho anh.】
Anh ta out khỏi phòng.
Cuối cùng cũng đi rồi, tôi thở phào trong lòng.
Nói thật, tôi cũng hơi sợ anh ta đeo bám.
Vì đẹp trai cỡ đó, tôi thật sự khó mà từ chối nổi.
Còn mấy câu “dọa” lúc đi, tôi chẳng để trong đầu.
Năm phút sau, anh Biếu lại vào phòng livestream.
Đúng lúc tôi tưởng anh ta lại định giở trò gì thì anh ta không nói không rằng bắt đầu nạp quà tặng.
Mấy hiệu ứng tôi chưa từng thấy nổ tung trên màn hình.
Hiệu ứng này chưa tắt, hiệu ứng khác đã tới, làm livestream giật như trình chiếu PowerPoint.
Tôi hét lên chói tai trong phòng livestream.
Trời ơi, cuối cùng tôi cũng gặp được vị thần mềm lòng rồi.
Bao nhiêu lời cảm ơn cuối cùng chỉ gói gọn trong một bài “Sấm Sét Kinh Hoàng” tặng riêng cho anh Biếu.
Livestream kết thúc, anh Biếu lại nhắn riêng cho tôi.
【Ngày mai em còn bán trước cổng trường Thực Nghiệm 1 không?】
【Không.】
【Phụ nữ ơi, em thật lạnh lùng, thật vô tình, thật tàn nhẫn.】”biểu tượng khóc lớn”
Tôi giật giật khóe trán, trong lòng muốn bảo anh đừng có làm màu nữa nhưng gửi đi lại thành:
【Mai thứ bảy, học sinh nghỉ.】
15.
Anh Biếu thật ra có một cái tên rất hay – Văn Tử Kỳ.
Anh nói anh muốn theo đuổi tôi.
Tôi bán hàng anh đứng bên cạnh rao và thu tiền, tôi livestream anh ầm ầm nạp quà.
Sau đó anh biết tôi còn chạy giao đồ ăn, tức quá mắng tôi một trận.
Anh nói: 【Em chạy giao hàng mà không nói với anh, em biết không anh cũng muốn làm nghề đó từ lâu rồi, giao hàng kiểu này chẳng phải y như tiêu cục thời xưa hộ tống hàng hóa sao, ngầu chết đi được.】
Tôi ngẩn người, rồi nghe cách anh tả mà bật cười.
Anh nói vậy nghe cũng thấy giống thật.
Tôi tưởng anh hứng thú vài ngày rồi thôi, ai ngờ hơn tháng sau anh vẫn nhiệt tình y như ngày đầu.
Cuối cùng tôi chịu không nổi: 【Anh tính bám theo tôi thế này tới bao giờ, không có việc gì khác làm à?】
Văn Tử Kỳ nhìn tôi chớp mắt: 【Vậy khi nào em mới chịu ở bên anh?】
Chết tiệt, tấn công thẳng mặt luôn!
Tôi bắt đầu luống cuống, vội lảng sang chuyện khác: 【Tôi hỏi anh là không còn việc khác làm à?】
【Kế thừa gia nghiệp tính không? Không tính thì hiện tại công việc của anh chính là theo đuổi vợ.】
Chết rồi chết rồi, trời ơi, sao tim tôi đập nhanh vậy ~
ĐỌC TIẾP :