Chương 3 - Người Tình Bí Mật Của Ông Chủ
5
Hiệu suất làm việc của Trúc Tử rất cao.
Liên tiếp mấy ngày, cô ấy đều “vô tình” tạo vài cuộc gặp với Hoắc Đình Quân ở những địa điểm khác nhau.
Kết thúc mỗi lần, đều báo cáo ngay cho tôi.
Ngày đầu tiên, Hoắc Đình Quân cực kỳ lạnh nhạt với cô ấy.
Trúc Tử nói:
“Này cưng, tao thấy anh ta thật ra rất chung tình với mày đấy. Tao đã ăn mặc gợi cảm thế kia mà ảnh nhìn còn chẳng thèm liếc lấy một cái!
Hay là mày nói chuyện lại với anh ta đi, biết đâu bên ngoài chả có ai, chỉ là hiểu lầm thôi?”
Tôi vừa định dao động thì…
Ngay hôm sau, Trúc Tử nhắn:
“Ảnh đã đồng ý kết bạn WeChat rồi, còn nhắn lại vài câu lịch sự nữa.
Má nó, đúng là đàn ông không tin được, hôm qua tao mù thật!”
Đến ngày thứ ba, anh ta còn mời cô ấy đi ăn tối.
Không khí bữa ăn vui vẻ, dễ chịu.
Lần này, Trúc Tử dứt khoát đứng về phe tôi.
“Chia! Phải chia ngay! Không chia tao chia giùm luôn!
Đẹp trai thì sao? Đẹp mà lăng nhăng thì chó cũng không thèm yêu!”
Nhìn loạt ảnh cô ấy gửi tới, tôi lặng im thật lâu.
Do là ảnh chụp lén nên góc khá xa,
nhưng vẫn nhìn rõ được nửa khuôn mặt nghiêng của Hoắc Đình Quân.
Tôi thấy rõ, tâm trạng anh rất tốt.
Anh đang mỉm cười… với Trúc Tử.
Điều này chứng tỏ, anh ấy cũng giống hệt mấy người yêu cũ của tôi – đều bị Trúc Tử làm cho mê mệt.
Dù gì thì, tôi cũng xinh thật.
Nhưng phong cách của tôi là kiểu ngây thơ quyến rũ.
Dùng lời của Trúc Tử mà nói, tôi thuộc kiểu “bông hoa trắng nhỏ” mà đàn ông thường thích.
Còn cô ấy thì khác – nét mặt đậm chất, dáng người gợi cảm, chỗ cần có thì có, cực kỳ quyến rũ.
Mỗi lần cô ấy mặc đầm ôm sát, tóc xoăn buông hờ, trang điểm kiểu Hồng Kông, thực sự là yêu kiều lả lơi, phong tình vạn chủng.
Có câu nói rất đúng: “Dễ thương, trước vẻ gợi cảm, chẳng đáng một xu.”
Xem ra, lần này tôi lại thua rồi.
Trong lòng có chút buồn, nhưng cũng thấy nhẹ nhõm hơn phần nào.
Thấm thoắt lại vài ngày trôi qua.
Hoắc Đình Quân về nhà ngày càng muộn.
Ngoài Trúc Tử, chắc anh còn gặp gỡ những cô gái khác.
Bề ngoài, giữa chúng tôi vẫn y như bình thường.
Mỗi tối anh đều quấn lấy tôi đến tận khuya.
Vẫn có những món quà nhỏ bất ngờ dành cho tôi.
Nhưng thực ra, tôi lại cảm thấy anh ngày càng xa rời mình.
Tối đó, vừa nhắm mắt lại thì nụ hôn quen thuộc của anh đã đặt lên từ phía sau.
Cảm giác ấy khiến toàn thân tôi rùng mình.
Cơ thể vô thức run lên, rồi theo phản xạ đón nhận anh.
Thật chẳng có tiền đồ gì cả.
Rõ ràng anh đã đặt trái tim mình lên người khác.
Vậy mà tôi vẫn động lòng vì anh.
Cơ thể tôi sớm đã quen thuộc với anh rồi.
Quen với nụ hôn, cái ôm, và cả sự vuốt ve của anh.
Anh hôn một lúc, động tác càng lúc càng táo bạo.
Còn tôi, giả vờ như đã ngủ.
Không nhiệt tình đáp lại như trước.
Cũng chẳng từ chối.
Cứ xem như lần cuối cùng buông thả bản thân đi.
Dù sao thì… ngày mai tôi cũng sẽ rời đi.
6
Có lẽ ngay cả ông trời cũng đang giúp tôi.
Sáng hôm sau, Hoắc Đình Quân nói anh phải đi công tác nước ngoài.
Lần này có thể mất khoảng một tuần.
Vừa hay, tôi có thể nhân cơ hội mà rút lui.
Ngay khi anh rời đi, tôi lập tức bắt tay vào dọn hành lý.
Công việc thì tôi đã xin nghỉ từ mấy hôm trước.
Dù sao, số tiền anh cho tôi cũng đủ sống cả đời.
Xe thì không kịp bán, đành để lại ở biệt thự Hoắc gia.
Còn căn biệt thự anh từng tặng tôi, tôi cũng đã nhờ môi giới bán hộ.
Những thứ còn lại chỉ là hành lý cá nhân.
Ba mẹ tôi mất từ sớm.
Ở trong nước cũng chẳng còn ai thân thích.
Nên tôi đã lên kế hoạch từ lâu.
Lần rời đi này, tôi định du lịch vòng quanh thế giới trước đã.
Ăn món ngon, ngắm trai đẹp, tận hưởng phong cảnh khắp nơi.
Sau đó tìm một thành phố nhỏ yên bình để mua một căn nhà có sân vườn, an dưỡng tuổi già.
Trúc Tử cũng có giấc mơ y như tôi.
Chỉ là dạo gần đây, bạn trai cô ấy – Cố Tiêu – bám chặt quá.
Sợ hai đứa đi cùng sẽ gây chú ý.
Nên tụi tôi bàn nhau để tôi đi trước,
Còn cô ấy sẽ sang nước ngoài gặp tôi sau.
Kế hoạch rất đẹp, và mọi thứ diễn ra vô cùng suôn sẻ.
Khi đã chuẩn bị xong xuôi tất cả,
Tôi in ra những bức ảnh Hoắc Đình Quân cùng Trúc Tử ăn tối và trò chuyện thân mật, để trên đầu giường.
Rồi để lại một bức thư chia tay đơn giản:
[Gửi anh Hoắc,
Vì anh đã có người mới, nên em – người cũ – cũng nên tự biết đường rút lui.
Em thật sự rất vui vì chúng ta từng có khoảng thời gian hạnh phúc bên nhau.
Cảm ơn anh.
Chúc hai người hạnh phúc. Tạm biệt.]
Hoắc Đình Quân, tạm biệt mãi mãi.