Người Thừa Ký Ức

Hoa Cỏ Mùa Xuân

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Năm lớp 12, cha mẹ ruột của tôi – gia đình hào môn – tìm được tôi sau nhiều năm thất lạc, nói muốn đón tôi về nhà.

Tôi rất vui mừng, lập tức quay về nhà ba mẹ nuôi để thu dọn đồ đạc.

Nhưng ngay ngày hôm sau, ba mẹ nuôi lại đồng loạt uống thuốc độc tự sát trên giường.

Trước khi chết, họ để lại di thư, nhờ cha mẹ ruột tôi chăm sóc con gái của họ – cũng chính là chị nuôi Giang Nguyệt của tôi.

Để báo đáp ân tình, cha mẹ ruột đành phải đưa cả tôi và Giang Nguyệt cùng về sống chung.

Ban đầu, họ đối xử với tôi rất tốt, với Giang Nguyệt thì chỉ lo chu toàn ở mức bình thường.

Nhưng dần dần, họ càng lúc càng tỏ ra không kiên nhẫn với tôi, trong khi lại càng ngày càng cưng chiều Giang Nguyệt, như thể cô ấy mới là con gái ruột của họ.

Chỉ trong năm năm ngắn ngủi, tôi đã hoàn toàn biến thành người ngoài.

Cha mẹ ruột cắt đứt con đường học hành của tôi, còn vì sợ tôi trở thành đối thủ của Giang Nguyệt, họ hủy luôn đôi tay tôi.

Cuối cùng, họ còn bắt tôi phải nhường vị hôn phu cho Giang Nguyệt.

Vào ngày cưới của Giang Nguyệt, họ sợ tôi gây chuyện nên nhốt tôi thẳng vào tầng hầm.

Tôi bị nhốt suốt bảy ngày, cuối cùng chết đói trong đó.

Đến khi thi thể bắt đầu thối rữa bốc mùi, họ mới vội vã đem xác tôi đi hỏa táng.

“Thôi đi, cứ xem như chúng ta chưa từng có đứa con gái này.”

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.