Chương 2 - Người Thay Thế Trong Tình Yêu

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Nhưng tôi chẳng có biểu cảm gì.

Chỉ là sững người.

m thầm nuốt lại câu nói còn dang dở vừa rồi của mình —

“Hay là chúng ta làm bạn giường nhé?”

Về sau, tất cả những yêu cầu giữ bí mật hay nhờ tôi giúp tìm hiểu Thịnh Hạ của Trình Tưởng, tôi đều đồng ý không một chút do dự.

Anh ta tưởng rằng tôi yêu anh ta quá nhiều, nên mới cam tâm chịu đựng, nhún nhường đủ điều.

Nhưng thật ra tôi chỉ là… không để tâm thôi.

Tôi thích là cơ thể trẻ trung, khỏe mạnh, đầy sức sống của anh ta.

Và cả địa vị cùng các mối quan hệ có thể giúp Thịnh Hạ mở rộng tầm ảnh hưởng.

Còn lại những thứ khác, tôi chẳng quan tâm.

03

Tiệc mừng của đoàn múa được tổ chức tại khách sạn lớn nhất thành phố A.

Để chúc mừng buổi biểu diễn ballet của Thịnh Hạ đã được giám đốc nghệ thuật của một nhà hát danh tiếng quốc tế đánh giá cao.

Sang năm, cô ấy sẽ có chuyến lưu diễn lớn tại đó.

Tin tức này khiến danh tiếng của đoàn múa cũng tăng vọt theo.

Ai nấy đều rạng rỡ niềm vui trên gương mặt.

Thịnh Hạ vừa thấy tôi liền không chờ được mà ôm chầm lấy cánh tay tôi.

Chiếc cổ mảnh mai như thiên nga của cô ấy khẽ dụi vào người tôi, mùi hương dịu dàng thoang thoảng khiến tôi ngây ngất.

“Cuối cùng cậu cũng tới rồi, mọi người đều đang chờ cậu đó.”

Cô ấy đưa cho tôi một ly cocktail:

“Nè, Tri Tri, loại ‘Đại lộ hoàng hôn’ mà cậu thích nhất đây.”

“Nghe nói cậu chia tay với Trình Tưởng rồi hả? Chia tốt lắm! Tên đó bụng dạ rắn rết, từ đầu mình đã không ưa nổi rồi…”

“Haizz, Hạ Hạ à, nhịn thêm chút nữa đi, Trình Tưởng vẫn còn có ích với đoàn múa đấy, ba mẹ anh ta có kinh nghiệm ở thị trường nước ngoài mà.”

Tôi nhấp một ngụm cocktail, bắt đầu phân tích tỉnh táo.

Chuyện tôi quen Trình Tưởng, thật ra tôi chưa từng giấu Thịnh Hạ.

Trước đây, việc giấu diếm và để cô ấy “không biết gì” chỉ là diễn trò cho Trình Tưởng xem.

Lý do thì rất đơn giản.

Tôi có để tâm đến anh ta đâu.

Vậy thì sao phải vì anh ta mà che giấu với bạn thân mình?

Còn chuyện “cưỡng ép” thì chỉ là nói chơi thôi, nếu anh ta thực sự không muốn, tôi có thể ép được anh ta vào trong tôi sao?

Đã là lựa chọn của anh ta, thì phải chịu trách nhiệm với kết quả.

Thịnh Hạ vẫn đang phàn nàn về Trình Tưởng, thì cửa phòng tiệc vang lên tiếng xôn xao.

Là Trình Tưởng đến rồi.

Anh ta mặc một bộ vest trắng đặt may mới tinh, thắt cà vạt hoa văn tinh xảo.

Ngay cả mái tóc cũng được vuốt gel, chải ngược lên cao, lộ rõ khuôn mặt điển trai đầy góc cạnh.

Trên tay ôm một bó hoa hồng đỏ tươi rực rỡ.

Cả người trông chẳng khác gì một con công trống đang sẵn sàng khoe đuôi.

Chưa từng thấy anh ta ăn mặc lòe loẹt như vậy, tôi không nhịn được thốt lên:

“Sao hôm nay nhìn anh ta lộng lẫy dữ vậy?”

Thịnh Hạ cũng nhìn sang một cái, bật cười:

“Hết cách rồi, người ta cơ bản quá tầm thường, nên đành để phụ kiện lòe loẹt bù vào vậy.”

Trình Tưởng không nghe thấy lời châm chọc của Thịnh Hạ, từ xa đã sải bước đi tới, mặt mày hớn hở lấy lòng.

Tôi tự giác lùi về sau một chút, để lại không gian cho hai người họ.

Tự tìm đến bàn tráng miệng, thong thả ăn bánh ngọt.

Bánh ở khách sạn này đúng là ngon thật.

Trình Tưởng chắc uống nhầm thuốc rồi.

Vừa nói chuyện sôi nổi với Thịnh Hạ, anh ta vừa thỉnh thoảng liếc mắt về phía tôi.

Ánh nhìn ấy không hiểu sao lại mang theo một luồng oán khí.

Cảm giác cực kỳ không tự nhiên.

Tôi bị ánh mắt đó làm cho khó chịu, định bước ra khỏi sảnh tiệc để tránh đi một lúc.

Nhưng lại bị Thịnh Hạ vội vàng kéo lại.

Cô ấy đẩy tôi về phía một quý ông ngoại quốc mang vẻ đẹp lai vô cùng thu hút.

“Tri Tri, đừng đi vội mà, hôm nay mình phải giới thiệu cho cậu một anh chàng cực phẩm đây này!”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)