Chương 3 - Người Chồng Mặt Lạnh Và Những Chiếc Váy Mất Tích

【Ơ kìa, gì vậy? Tự dưng nữ chính khai sáng rồi à?】

【Kệ đi, viết gì đọc nấy, nam chính vừa chạm vào da thịt nữ chính là đã như muốn phát nổ rồi đấy!】

【Hehe, có khi sắp rồi! Rốt cuộc cũng không phải kiểu chậm nhiệt – kết hôn trước, yêu sau – đuổi vợ rồi mới hối hận nữa!】

【Bôi thuốc cái gì nữa, nam chính giờ chỉ muốn xé váy ra thôi ấy chứ!】

……

Tôi nhìn dòng bình luận, cơ thể cũng dần nóng lên.

Một bàn tay dài ôm lấy tôi, chạm trán tôi kiểm tra nhiệt độ.

“Em sốt à? Sao nóng thế.”

Anh kéo dây áo vai tôi lên lại, rồi cởi áo vest của mình choàng kín người tôi.

Đo nhiệt độ xong thấy không có gì bất thường, anh mới thở phào nhẹ nhõm.

Lại quay về dáng vẻ lạnh lùng cấm dục quen thuộc.

“Ngủ sớm đi.”

Nói xong, anh đi thẳng sang phòng ngủ phụ.

Tôi tức đến mức lật người nằm nghiêng.

Dòng bình luận lại bùng nổ.

【Quả nhiên vẫn là trong sáng, nam chính ở phòng bên dù tay gãy cũng không chịu qua tìm nữ chính, hết nói nổi.】

【Cho tôi xuyên vào truyện đi, tôi nguyện ngày nào cũng dính lấy nữ chính, vừa mềm vừa thơm, hí hí.】

【Ông phía trên nhìn cái gì mà hư thế, nhưng mà công nhận, tôi cũng muốn chôn mặt vào người nữ chính, chắc chắn thơm lắm!】

【Ước gì nữ chính giờ sang phòng nam chính nhỉ.】

Bảo sao Kỳ Châu lúc nào cũng tắm lâu đến thế.

Tôi ôm gối đi sang phòng bên.

Trong phòng tối om, chỉ có tiếng nước từ phòng tắm vọng ra.

Kỳ Châu bước ra, nửa thân trên để trần, chỉ quấn khăn tắm ở dưới, thấy tôi ngồi trên giường thì yết hầu khẽ trượt lên xuống.

“Em sang đây làm gì?”

Khi anh bước lại gần, tôi chủ động ôm lấy eo anh.

Tay kia không kìm được mà vuốt nhẹ lên cơ bụng săn chắc của anh.

“Dạo này em hay gặp ác mộng, sợ lắm… Em ngủ cùng anh được không?”

Kỳ Châu nén lại cảm giác khác thường trong cơ thể, nhắm mắt lại.

“Nhưng mà…”

“Nhưng gì? Chúng ta không phải đã kết hôn rồi sao.”

Anh như chạy trốn, quay lại phòng tắm.

Lúc ra thì đã quấn kín từ đầu đến chân.

【Nam chính chắc lại nghĩ nữ chính chỉ nổi hứng nhất thời, muốn ngủ với anh một lần rồi sẽ bỏ rơi anh.】

【Tối qua còn tưởng nữ chính quay lại với bạn trai cũ, hôm nay lại thấy phòng pháp vụ chuẩn bị thỏa thuận ly hôn, nam chính đỏ cả mắt trong văn phòng luôn đấy!】

Tôi bất chợt nhớ lại cuộc gọi tối qua nhớ đến ánh mắt Kỳ Châu nhìn Trì Vọng.

Càng nghĩ càng thấy buồn cười, đúng là một người kiệm lời đến nghẹn chết.

Tôi chọc chọc vào eo anh.

Anh nằm thẳng đơ trên giường, không nhúc nhích, y như một cỗ máy vô cảm.

Tôi lại chọc thêm lần nữa.

Kỳ Châu giật mình, xoay người quay lưng lại với tôi.

Dòng bình luận lại rẽ sang hướng khác.

【Hehe, tám cái dây ruy băng vẫn đang nằm trong ngăn kéo bên cạnh đấy nhé.】

【Nam chính phát hiện nữ chính thích mấy video bịt mắt, ghen đến nỗi nửa đêm đặt liền tám món, suýt nữa thì tự quay gửi cho cô xem luôn rồi.】

【Đúng đó, còn mua cả thuốc lá về để tập luyện nữa.】

Bảo sao mỗi lần nhận hàng, thái độ của anh lại kỳ cục đến vậy.

Tôi mở ngăn kéo bên giường, lấy ra một dải lụa đen.

Tôi xoay người, áp sát vào tai anh, khẽ thổi hơi.

“Cái này là gì vậy?”

“Là để trói anh lại sao?”

5

Ánh mắt hoảng loạn của Kỳ Châu vừa chạm đến dải lụa đã bị tôi bịt kín đôi mắt.

Gương mặt điềm đạm cao quý của anh lúc này lại hiện lên vài phần mê hoặc.

Tôi thì thầm trong bụng: “Hình như là dùng thế này thật.”

Bàn tay dài và cân đối của anh muốn giữ lấy tôi, gỡ dải lụa khỏi mặt.

Tôi nắm lấy cổ tay anh, đặt lên môi.

Cảm giác ấm nóng truyền đến khiến mặt anh bỗng đỏ ửng một cách không tự nhiên.