Chương 8 - Ngôi Sao Trong Đêm

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

“Chu Dự, ta đúng là tạo nghiệt mới sinh ra đứa con như mày!”

Mẹ chồng vớ ngay đồ trang trí ở cửa ném thẳng, hắn tránh không kịp, trúng ngay cánh tay.

Hắn biết, mình đã lỡ miệng nói điều không nên nói.

“Ba mẹ, nghe con giải thích! Ý con không phải thế… Con chỉ thương chị bị lừa thôi…

Ba, ba hiểu con nhất mà, con ăn nói không qua não, trong lòng không hề nghĩ vậy!”

Nhưng ba mẹ chẳng thèm nghe.

Họ đi thẳng vào phòng của chị gái năm xưa, lấy ra một tấm ảnh.

“Quỳ xuống!”

Chu Dự không do dự, lập tức quỳ xuống, dập đầu trước di ảnh chị:

“Xin lỗi chị, là em lỡ lời, là em đáng chết!”

“Ba mẹ, đừng giận hại sức khỏe. Hôm nay con đến để ký ly hôn, con đã đồng ý giao quyền nuôi con cho Khê Nguyệt, thật mà!

Không tin, hỏi cô ấy đi!”

Tôi lặng lẽ đưa thỏa thuận ra:

“Hắn bảo tôi mang con đi, ra đi tay trắng.”

Ba chồng giáng thẳng thêm một bạt tai:

“Ta đã nói rồi, nếu mày dám phản bội và làm tổn thương Khê Nguyệt, ta sẽ không nhận mày là con nữa!”

Trong mắt Chu Dự thoáng lên vẻ hoảng loạn:

“Ba! Con là con ruột của ba mà! Con là người thừa kế duy nhất nhà họ Chu, nếu không có con thì ai phụng dưỡng ba mẹ lúc tuổi già?”

“Không cần! Chúng ta có Khê Nguyệt, có Viên Viên, là đủ rồi.”

Mẹ chồng siết chặt tay tôi, gật đầu dứt khoát.

9

Chu Dự cuối cùng cũng bị đuổi ra khỏi nhà họ Chu.

Ba chồng ra mặt, công khai đăng thông báo đoạn tuyệt quan hệ cha con, đồng thời mời luật sư tiến hành thủ tục ly hôn cưỡng chế cho chúng tôi.

Trong ba mươi ngày chờ ly hôn, nghe nói Chu Dự ngày nào cũng đứng chờ trước đài truyền hình, mong gặp Đường Tinh một lần.

Nhưng cô ta đã xóa sạch toàn bộ dấu vết liên quan đến hắn trên mạng xã hội, cũng không bắt điện thoại nữa.

Tôi hiểu, là vì cô ta thấy được thông báo đoạn tuyệt kia, nên mới muốn kịp thời rút lui, dễ bề tìm một người đàn ông mới.

Chỉ là, tôi đâu thể để cô ta dễ dàng thoát thân.

Tôi liên lạc với ông chủ quán cà phê hôm trước, nhờ ông ta lấy đoạn camera giám sát lúc chúng tôi nói chuyện, tung ra các tài khoản tin tức.

Nhờ có sự chuẩn bị trước, hôm đó ông chủ cố tình sắp cho chúng tôi ngồi ngay chỗ gần camera nhất.

Bởi vậy, đoạn ghi hình vô cùng rõ ràng, những lời Đường Tinh thốt ra như “đàn ông quan trọng hơn danh tiếng” cũng nguyên vẹn lan truyền trên mạng.

Chỉ sau một đêm, cô ta bỗng chốc nổi như cồn.

Nhưng cái nổi này là nổi tiếng vì nhơ nhuốc—tài khoản hai triệu người theo dõi bị cư dân mạng lật tung, những bức ảnh thân mật cùng Chu Dự bị đào lại, trên hot search còn thêm hẳn nhãn “tiểu tam trơ trẽn”.

Trong dư luận hiện nay, chẳng ai còn dung thứ cho tiểu tam, huống chi cô ta lại là phóng viên truyền hình.

Rất nhanh, cô ta bị đuổi việc, vô số lời mắng chửi ập tới không dứt.

Chu Dự biết mình bị lừa, điên cuồng tìm cách liên lạc, nhưng chỉ nhận lại chặn và xóa.

Đến khi thời gian chờ ly hôn kết thúc, ba mẹ chồng đích thân đưa tôi đến cục dân chính.

Khi gặp lại hắn, hắn vẫn cắm cúi bấm điện thoại, cố tìm liên lạc khác của Đường Tinh.

Nhưng chẳng ai dám nghe máy, chỉ sợ dính tiếng “đàn ông ngoại tình”.

Thấy tôi, hốc mắt hắn thâm quầng, mệt mỏi mở miệng:

“Khê Nguyệt, thì ra chỉ khi mất hết tất cả, anh mới hối hận vì đã không trân trọng em.”

Mẹ chồng lạnh mặt, chẳng buồn nhìn hắn, chỉ dịu dàng kéo tôi đi:

“Khê Nguyệt, con ổn chứ? Viên Viên có khỏe không?”

Tôi không dừng lại, chỉ thản nhiên để lại một câu:

“Không có người cha ngoại tình, cũng không có tiểu tam thích ăn bánh vòng việt quất, Viên Viên sống rất tốt.”

Hắn khẽ mở miệng định níu kéo, nhưng nghe tiếng ba chồng bật cười khinh bỉ.

Ngón tay hắn cứng lại giữa không trung, khó nhọc gọi một chữ:

“Ba…”

“Tao đã không còn là ba mày nữa.”

“Ngày ấy sinh chị mày ra, vốn định chỉ cần một đứa, muốn dành tất cả cho nó.

Mày là đứa ngoài ý muốn, là chị mày van xin, nói muốn có em để bầu bạn.”

“Chu Dự, mày có lỗi với chị mày, có lỗi với Khê Nguyệt và Viên Viên, càng có lỗi với công sức bao năm chúng tao nuôi dạy.”

“Từ nay, đường ai nấy đi. Chúng tao không ngăn cản mày tìm cái gọi là chân ái, nhưng đừng bao giờ lại xuất hiện trước mắt nữa.”

Cầm trong tay tờ giấy chứng nhận ly hôn, tôi khoác tay mẹ chồng, ba người chúng tôi cùng nhau bước ra.

Viên Viên còn đang chờ ở nhà, để cả nhà đi chơi thủy cung.

Khi đi ngang qua Chu Dự, hắn dường như muốn gọi tôi, nhưng điện thoại reo lên, hắn lập tức bắt máy.

“Là Đường Tinh sao?”

Hắn vẫn còn ôm ảo tưởng, muốn từ cô ta có một lời giải thích.

Tôi khẽ bật cười tự giễu.

Giằng co suốt hai tháng, tôi từng nghĩ đó chỉ là sự bốc đồng hay mê muội nhất thời.

Nhưng đến cuối cùng, hắn thật sự đã yêu người đàn bà đã lừa gạt mình.

Chân ái đến muộn chín năm, hắn đã không còn rút chân ra được.

Nhưng thì đã sao?

Ai là chân ái, kẻ đó mới là người thua cuộc.

Còn tôi, tôi đã giành được quyền nuôi con gái, có được cha mẹ chồng yêu thương, cũng nắm giữ quyền thừa kế nhà họ Chu.

Những ngày sau này, nhất định sẽ rực rỡ huy hoàng.

(Hoàn)

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)