Chương 1 - Nghe Tiếng Lòng Của Bà Vú Em

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Sau khi trọng sinh, tôi làm gì cũng cố tình đi ngược lại với ý của bà vú em trong nhà.

Chỉ vì ở kiếp trước, tôi có thể nghe được tiếng lòng của bà ta.

Ngày đầu tiên ở cữ, mẹ chồng mua cho tôi tổ yến đắt tiền để bồi bổ cơ thể. Nhưng tôi lại nghe thấy tiếng lòng của vú em.

“Con mụ già này rốt cuộc có ý gì đây, mang mấy thứ toàn hóa chất này tới hại người! Ăn trứng gà còn tốt hơn nhiều, con gái tôi sinh con cũng chỉ ăn trứng gà, hồi phục vừa nhanh vừa tốt!”

Nghe theo lời kinh nghiệm đó, tôi bỏ tổ yến, đổi thành ăn trứng gà nấu đường đỏ mỗi ngày. Nhưng sản dịch của tôi lại ngày càng nhiều, chồng thì chê tôi hôi hám, cuối cùng dọn ra phòng riêng ngủ.

Con trai bị cảm sốt, tiếng lòng của vú em lại vang lên.

“Trẻ con sốt thì chỉ cần đắp kín cho ra mồ hôi là hết. Tôi đã chăm mấy chục đứa rồi, đều thế cả. Đưa đi bệnh viện toàn vi trùng, nhỡ xảy ra chuyện thì bà già kia càng ghét cô chủ, ông chủ cũng coi thường một kẻ chỉ biết ở nhà ăn sung mặc sướng mà đến con cũng không lo nổi.”

Tôi lại tin. Kết quả, con trai tôi sốt cao mà qua đời, tôi trở thành tội nhân của cả gia đình.

Sau này chồng thường xuyên tăng ca, vú em lại thầm thì.

“Tôi có nên nói với bà chủ không đây, chồng bà ta ra ngoài suốt, người thì lúc nào cũng dính đủ loại nước hoa. Hôm trước tôi còn thấy ông ta đi khách sạn cùng một phụ nữ…”

Những lời này khiến tôi – vốn đã trầm cảm sau sinh – thêm nhạy cảm, đa nghi. Tôi đi theo dõi rồi gây náo loạn chỗ chồng tiệc tùng, kết quả bị đuổi ra khỏi nhà, chẳng còn gì trong tay.

Lúc sa sút, tôi lưu lạc ngoài đường rồi bị xe tải đâm chết.

Sau khi tôi chết, con gái của vú em lập tức thay tôi bước vào nhà, chẳng bao lâu đã leo lên giường chồng tôi.

Lần nữa mở mắt, tôi quay trở lại đúng ngày mình nghe được tiếng lòng của vú em.

1

“Thanh Thanh, mẹ đặc biệt mua tổ yến cho con, cái này bồi bổ cơ thể tốt lắm đó! Con phải chăm sóc cơ thể, mới có sữa cho cháu đích tôn của mẹ uống chứ!”

Giọng mẹ chồng vang lên bên tai, tôi bừng tỉnh, nhìn thấy trên bàn chất đầy các loại thuốc bổ và tổ yến quý hiếm.

Ngay sau đó, tôi lại nghe thấy tiếng lòng của Trương Quế Lan – bà vú em.

“Cái mụ già này đúng là chẳng có lòng tốt gì, mang toàn đồ hại người đến. Phụ nữ ở cữ thì phải ăn trứng gà mới đúng, cái đó hơn đứt mấy thứ kia mấy trăm lần! Con gái tôi sinh con cũng toàn ăn trứng gà, hồi phục nhanh lắm!”

Nghe lại những lời quen thuộc kia, rồi nhìn gương mặt giả lả nụ cười của Trương Quế Lan, tôi chắc chắn mình đã trọng sinh.

Trở về đúng ngày tôi bắt đầu nghe thấy tiếng lòng của bà ta.

Kiếp trước, chính Trương Quế Lan cũng từng nói xấu mẹ chồng như thế.

Mà vì mẹ chồng vốn không ưa tôi, chỉ vì tôi sinh được con trai nên mới tỏ chút thiện ý, tôi mới tin lời bà ta, không ăn tổ yến mà suốt ngày uống nước đường đỏ với trứng gà.

Kết quả, cơ thể tôi không hồi phục, sản dịch càng lúc càng nhiều, khiến chồng tôi chán ghét, tránh né.

Sau đó, khi con trai bị sốt, Trương Quế Lan lại dùng tiếng lòng ngăn cản tôi đưa con đi bệnh viện.

“Trẻ con sốt chỉ cần ủ ấm là được, tôi chăm cả chục đứa đều thế. Đưa đến bệnh viện chẳng may lây bệnh, bà già kia càng coi thường bà chủ, ông chủ cũng sẽ thấy cô ta vô dụng.”

Tôi đã tin, và con trai chết vì sốt cao. Tôi trở thành tội đồ.

Sau đó chồng tôi thường xuyên về muộn, Trương Quế Lan lại ám chỉ ông ta ngoại tình.

“Tôi có nên nói với bà chủ không nhỉ, chồng bà ta ở ngoài có đàn bà khác rồi, lần trước tôi còn thấy họ vào khách sạn cùng nhau…”

Tôi nghe theo, đi theo dõi, gây ầm ĩ rồi khiến chồng mất hợp đồng, cuối cùng tôi bị đuổi khỏi nhà, kết thúc bi thảm.

Cái chết của tôi vừa xong, con gái bà ta liền chen vào, không lâu sau thì trở thành bà chủ mới.

May mà ông trời có mắt, cho tôi được sống lại.

Lần này, tôi sẽ không bao giờ bước lại vết xe đổ nữa.

Ngay trước mặt Trương Quế Lan, tôi cười tươi cảm ơn mẹ chồng.

“Cảm ơn mẹ, con sẽ ăn những món bổ dưỡng này.”

Mẹ chồng hài lòng gật đầu, còn Trương Quế Lan thì mặt cứng lại.

Bà ta trừng mắt nhìn tôi, tiếng lòng tiếp tục vang lên.

“Nếu bà chủ mà ăn mấy thứ này thì cơ thể sẽ hỏng mất, nhưng tôi chỉ là vú em, đâu dám nói thẳng…”

Tôi tránh ánh mắt của Trương Quế Lan, giả vờ như không nghe thấy tiếng lòng của bà ta, quay sang nói với mẹ chồng:

“Mẹ, con không yếu ớt đến mức đó đâu. Hay là cho vú em nghỉ đi ạ!”

Muốn tránh lặp lại bi kịch kiếp trước thì phải giải quyết tận gốc. Đuổi Trương Quế Lan là cách tốt nhất.

Nhưng vì bà ta là mẹ chồng thuê về, tôi muốn cho nghỉ cũng phải hỏi ý kiến trước.

Mẹ chồng còn chưa kịp lên tiếng, Trương Quế Lan đã “phịch” một tiếng quỳ sụp xuống.

“Bà chủ, xin đừng đuổi tôi đi, tôi làm nghề này mấy chục năm, danh tiếng chưa từng có vấn đề gì.”

Bà ta ngừng một lát rồi bắt đầu kể khổ:

“Nhà tôi còn đang rất cần tiền, xin bà đừng đuổi tôi, tôi sẽ làm việc thật tốt.”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)