Chương 1 - Ngày Trước Đám Cưới

Vào ngày trước đám cưới, tôi nhận được một đoạn vide0 ghi lại cảnh vị hôn phu của tôi đang lén lút ngoại tình với “bạch nguyệt quang” của anh ta.

Tôi nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, ngón tay run rẩy không kiểm soát được. Trong vide0, cảnh Hứa Tinh Trì và Trần Yên ô//m h//ô/n nhau trong phòng kh/ác/h s//ạn rõ ràng đến chói mắt.

Thời gian gửi là hai tiếng trước, từ một số điện thoại lạ.

Lúc này, Weibo của vị hôn phu cập nhật trạng thái.

“Sau khi suy nghĩ kỹ lưỡng, tôi chính thức hủy bỏ hôn lễ với cô Hạ Tri Ninh.”

Ngay dưới bài đăng đó, có thêm một bài viết thứ hai được đăng tiếp: “Những năm tháng còn lại xin cùng em đi tiếp, @TrầnYên.”

Tôi chỉ cảm thấy cái tên Trần Yên quen thuộc đến lạ, nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại, ngón tay không ngừng run lên.

Tôi lặp đi lặp lại cái tên Trần Yên trong đầu, rồi bỗng nhớ ra đã từng nghe từ anh trai mình.

Cô ấy chẳng phải là người mà anh trai tôi từng thích sao? Cô ta với Hứa Tinh Trì rốt cuộc là chuyện gì vậy?

1.

Khi bài đăng mới nhất của Hứa Tinh Trì được đẩy thông báo đến điện thoại tôi, tôi vẫn đang chăm chú nhìn đoạn video được gửi từ số lạ.

Tôi cầm chặt điện thoại, tay không ngừng run rẩy.

Vừa bấm mở vide0, hình ảnh Hứa Tinh Trì và Trần Yên h/ô/n n//ha/u cuồng nhiệt lập tức phóng to hiện ra.

Nước mắt tôi lập tức rơi lã chã, nhỏ xuống màn hình điện thoại, tay lỡ ấn vào nút tạm dừng.

Sau khi /hô/n nhau, đuôi mắt Hứa Tinh Trì đỏ hoe như vừa mới khóc. Một lọn tóc nhỏ rũ xuống mi, ánh mắt anh ta đầy niềm vui và khát khao.

Nếu trong vide0 không có cô gái kia, có lẽ tôi đã nghĩ anh ta vui mừng vì sắp cưới tôi.

Trần Yên đứng đối diện Hứa Tinh Trì, mặc váy trắng, mái tóc đen dài suôn mượt buông thẳng đến eo. Gió nhẹ thổi qua tóc khẽ bay lên, cô đang mỉm cười nhìn Hứa Tinh Trì, rất đẹp.

Trần Yên dùng hai tay nâng khuôn mặt Hứa Tinh Trì lên, ngón cái nhẹ nhàng vuốt qua như đang lau nước mắt cho anh.

Tôi tiếp tục phát video. Hứa Tinh Trì đưa tay nắm lấy tay cô gái, kéo xuống.

Rồi đột ngột kéo cô ấy vào lòng, ôm rất chặt.

“A Yên, em cuối cùng cũng quay lại rồi. Em biết anh nhớ em đến thế nào không?”

Hứa Tinh Trì run giọng ôm chặt cô gái vào lòng.

Cô gái cũng vòng tay ôm lấy eo Hứa Tinh Trì, khẽ nói: “Anh Tinh Trì, em trở về là để chúc mừng đám cưới của anh mà.”

Nói xong, cô cố gắng rút khỏi vòng tay anh, nhẹ nhàng đẩy anh ra.

“Đừng mà…”

Hứa Tinh Trì càng ôm chặt hơn, sợ rằng người trong lòng sẽ lại rời xa.

“Đừng rời xa anh nữa, A Yên. Em quay lại rồi, chúng ta hãy như trước kia, được không?”

Trần Yên nức nở khe khẽ: “Anh Tinh Trì, đừng như vậy nữa. Anh sắp kết hôn rồi, chúng ta không thể quay lại như xưa được đâu.”

“A Yên, anh có thể hủy hôn! Em biết mà, người anh yêu nhất là em, chỉ yêu mình em thôi. Anh sẽ hủy hôn ngay bây giờ, anh chỉ cưới em.”

Vừa nói xong, Hứa Tinh Trì buông Trần Yên ra. Một tay nắm tay cô, tay còn lại rút điện thoại từ túi quần, bấm lia lịa trên màn hình.

Đoạn vide0 kết thúc tại đó.

Tôi ngồi thẫn thờ rất lâu, cuối cùng vẫn mở Weibo ra.

Hai bài đăng của Hứa Tinh Trì đã nằm chễm chệ trên top 1 tìm kiếm.

#Tin nóng! Người thừa kế tập đoàn Hứa thị hủy hôn

#Hứa Tinh Trì và Hạ Tri Ninh

#Hứa Tinh Trì công bố bạn gái mới

#Hứa Tinh Trì và Trần Yên

Từng dòng hot search đỏ rực đập vào mắt tôi, từng chữ “bùng nổ” khiến tôi hoảng loạn.

Tôi nhìn chằm chằm vào cái tên “Trần Yên”, siết chặt điện thoại. Móng tay bên bàn tay còn lại gần như c/ắ/m //sâ/u vào lòng bàn tay.

Tôi ném điện thoại xuống, chạy vào phòng anh trai, tìm lại quyển nhật ký năm xưa.

Đó là nhật ký anh để lại trước khi mất, từng nét chữ ghi chép tỉ mỉ về quãng thời gian trung học của anh.

Tôi lật nhanh qua từng trang, quả nhiên, gần như trang nào cũng xuất hiện cái tên “Trần Yên”.

Trang nào cũng chiếm phần lớn là cô ấy. Cô ấy từng là bạn gái của anh tôi – một người con gái anh ấy yêu rất, rất nhiều.

2.

Nhưng cho đến khi anh trai gặp t a i n/ạ//n và rời bỏ chúng tôi, cả gia đình tôi chưa từng một lần gặp cô ấy.

Tôi đặt cuốn nhật ký xuống, trở về phòng mình.

Điện thoại đã bị gọi đến nổ tung, vô số tin nhắn tràn về như sóng vỡ bờ. Tôi không còn tâm trí để quan tâm.

Tôi mở danh bạ, gọi đến số được gắn sao đầu tiên.

Rất lâu, rất lâu… không ai nghe máy.

Tôi cứ gọi hết lần này đến lần khác, cuối cùng, ở cuộc gọi cuối cùng, đầu dây bên kia cũng bắt máy.

Tôi đã không thể kiềm chế được nước mắt, phải dùng tay bịt chặt miệng để không phát ra tiếng nấc, thì lúc này, một giọng nữ vang lên.

“Đừng gọi nữa, anh ấy sẽ không bắt máy đâu. Vide0 chắc cô cũng xem rồi. Giờ anh ấy đang đi tắm.”

Giọng cô ta thản nhiên nhưng không giấu được vẻ mỉa mai, tôi thậm chí còn nghe thấy một tiếng cười khẽ.

Tôi cố nén nước mắt, nói: “Tôi không tin. Tôi muốn nghe chính miệng anh ấy nói.”

Cô gái bật cười một cách hờ hững: “Được thôi! Đừng cúp máy, để tôi cho cô nghe kỹ xem anh ấy yêu tôi đến mức nào.”

Cửa phòng tắm bị đẩy ra, Hứa Tinh Trì vừa lau mái tóc còn ướt, vừa dịu dàng hỏi Trần Yên:

“A Yên, em đang nói chuyện với ai thế? Cười vui vẻ như vậy.”

“Không có ai cả, anh Tinh Trì, lại đây đi, em sấy tóc cho anh.”

Trong lúc sấy tóc, Trần Yên vẫn không quên quấn lấy Hứa Tinh Trì. Không lâu sau, tiếng máy sấy dừng lại.

Thay vào đó là tiếng thở gấp mềm mại của một người con gái, xen lẫn âm thanh ân ái giữa nam và nữ.