Chương 7 - Nến Đỏ và Tà Ma

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

7

Vàng bạc châu báu? Hắn không thiếu. Mà tôi cũng không có nhiều tiền đến thế.

Quyền thế địa vị? Tôi không thể can thiệp vào quyền lực nhân gian, càng không thể cho.

Thuật pháp tu luyện? Tuy hắn là người không thể sử dụng pháp thuật của yêu tộc, nhưng tôi có thể tìm người trong giới để trao đổi, dù linh khí thời nay cạn kiệt, tích tụ theo thời gian cũng có thể cường thân kiện thể, tránh khỏi tà ma quấy nhiễu.

Nhưng hắn không cần, thậm chí căn bản không tin.

Không báo được ơn, tôi chỉ đành thường xuyên đến tìm, khiến thời gian tu luyện bị gián đoạn.

Một lần khác đến tìm hắn, tôi thấy hắn không chút do dự chắn trước mặt một cô gái nhỏ, đối đầu với đại tiểu thư họ Lạc mà ai cũng sợ.

“Người sinh ra vốn bình đẳng, tôi không cho rằng ai cao quý hơn ai.

Tiểu thư Lạc là thiên kim danh môn của kinh thành, tôi tất nhiên tôn trọng.

Nhưng cô dựa vào thân phận mà chèn ép một cô gái nhỏ, chẳng phải tự hạ thấp sự cao quý của chính mình sao?”

Khoảnh khắc đó, tôi bỗng cảm thấy hắn rất đặc biệt.

Sau này nghe nói hắn vì đắc tội với đại tiểu thư kia mà gặp rắc rối khắp nơi, công việc gia đình cũng bị ảnh hưởng, toàn bộ thiên kim tiểu thư đều tránh xa hắn.

Ngay cả vận mệnh của hắn cũng bị người khác lôi ra châm chọc.

Người tốt không nên bị đối xử như vậy.

Chỉ làm một việc đúng đắn, không đáng phải nhận kết cục tàn nhẫn thế.

Tôi lại hỏi hắn muốn gì.

Hắn bảo, mong công việc thuận lợi, có một người vợ thật lòng yêu thương hắn.

Vậy nên, tôi đã đáp ứng.

Dùng công đức bản thân gia trì cho hắn, phong ấn ký ức, trở thành người vợ một lòng một dạ vì hắn.

Kết nối quan hệ, điều dưỡng cơ thể, vì hắn chế nến bằng máu.

Nếu hắn vẫn một lòng một dạ với tôi, chúng tôi có thể sống an yên cả đời. Đến lúc hắn qua đời, tôi sẽ khôi phục ký ức, rồi quay về tiếp tục tu luyện.

Nhưng hắn không biết trân trọng.

Vậy thì vừa hay, tôi có thể sớm rời đi.

Tất cả mọi người kinh ngạc nhìn tổng giám đốc cao cao tại thượng của nhà họ Hà, lúc này lại quỳ gối dưới chân tôi, cầu xin tha thứ một cách hèn mọn.

Họ không hiểu đã xảy ra chuyện gì.

Chỉ cảm thấy hoa mắt chóng mặt, nhiệt độ xung quanh đột ngột giảm xuống, nhiều người lạnh đến phát run, sụt sịt ho khan.

Vài người giúp việc còn nghiêm trọng hơn, rét đến mức vỡ mao mạch, môi tái tím.

Hai anh em nhà họ Hà mới là thảm nhất.

Một người co giật như động kinh, tay chân run rẩy, sùi bọt mép.

Người kia thì nhắm mắt như mộng du, vừa chạy vừa hét, còn liên tục quỳ lạy xin tha.

Hơn mười bác sĩ lúc đầu còn nghe nói nữ chủ nhân của nhà này thường nói nhảm.

Không ngờ nam chủ nhân và em gái hắn còn kỳ quái hơn.

Cả nhà đều bất thường, như thể mắc bệnh truyền nhiễm, khiến bọn họ cũng bị ảnh hưởng.

Họ bắt đầu hối hận vì đã vì tiền mà nhúng tay vào vũng nước đục này, tìm đủ cớ để rút lui.

Người hầu nhà họ Hà chen chúc một góc, run rẩy co rúm.

Trước đây không ai tin lời tôi nói, luôn nghĩ Hà Tử Dạ chỉ đang nhún nhường chiều chuộng tôi.

Còn sau lưng thì cảm thán số tôi tốt, than thở bất công thay thiếu gia và tiểu thư nhà họ.

Cho đến khi tận mắt trải nghiệm, nỗi sợ vẫn còn in hằn trong lòng.

Một người, hai người…

Toàn bộ người hầu nhà họ Hà đều quỳ xuống đất, tự tát vào mặt mình, cầu xin tôi tha mạng.

Nhưng họ cố tình nhúng tay vào chuyện ác, giúp người làm điều sai, để rồi rước họa vào thân — điều đó thì liên quan gì đến tôi chứ?

Tôi chẳng buồn đáp lại, ánh mắt chỉ dừng trên người Lâm Tri Tri đang nằm nhắm mắt.

“Đừng giả vờ nữa.”

Mi mắt cô ta giật giật, cơ thể run lên, vẫn không chịu mở mắt.

Cứ như nhắm mắt lại là có thể tránh được tất cả.

Tôi bước đến, cúi người thì thầm vào tai cô ta:

“Hương liệu làm từ máu tôi, mùi thật sự dễ chịu đến thế sao?”

Lông mi cô ta run rẩy.

Tôi cười khẩy:

“Không chỉ mình cô thích đâu…

Mấy thứ kia cũng rất thích đấy.

Cô nghĩ, cô giành mất đồ ăn yêu thích của chúng, liệu chúng có dễ dàng bỏ qua cho cô không?”

Lâm Tri Tri cuối cùng cũng không gượng nổi nữa, phịch một tiếng quỳ sụp xuống dưới chân tôi.

“Chị dâu, là em sai rồi! Em không nên vì quá để tâm đến anh mà chống đối chị, không nên giành lấy sự chú ý của anh, không nên phá hoại tình cảm vợ chồng của hai người…”

Tới nước này rồi mà còn bày trò nhỏ trước mặt tôi, đúng là nghệ thuật trà xanh đã đạt đến trình độ thượng thừa!

Cảm thấy tôi không vui, Lâm Tri Tri hoảng loạn, vội vàng hứa hẹn:

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)