Chương 13 - Nàng tiên cá mang thai bỏ trốn

Toàn thân tôi cứng đờ, một luồng lạnh lẽo chạy dọc sống lưng: “Tạ Lâm Xuyên, anh đang nói gì vậy?”

Anh ta chậm rãi lau miệng: “Lục Văn Thanh đã nói hết mọi chuyện, em còn muốn giấu anh đến bao giờ?”

Tay cầm thìa siết chặt, chẳng lẽ Lục Văn Thanh thật sự đã nói hết?

Nhìn vẻ mặt của Tạ Lâm Xuyên, tôi đột nhiên nhận ra anh ta đang lừa tôi.

Nếu như Lục Văn Thanh đã nói hết cho anh ta, làm sao anh ta có thể bình tĩnh như vậy, đó đâu phải là đứa trẻ loài người.

“Em không nói cũng được, anh tốn thêm chút thời gian để điều tra, sớm muộn gì cũng điều tra ra.”

“Hàng xóm nói mỗi ngày em đều ra ngoài, đây có lẽ là một manh mối rất tốt.”

Tôi lo lắng trong lòng, nếu như anh ta thật sự đi điều tra, không phải là không thể điều tra ra.

Ánh mắt tôi lướt qua bể cá nhỏ trên bàn, tôi đột nhiên nảy ra một ý tưởng.

Cúi đầu xuống, diễn một chút.

“Anh nói cho em biết, anh đã làm gì Lục Văn Thanh, em sẽ nói cho anh.”

“Bố nuôi anh ta đã đón anh ta đi rồi, em có thể nói rồi.”

Biết được Lục Văn Thanh không sao, tôi mới yên tâm.

Im lặng một lúc, tôi lên tiếng: "Thật ra em không hề phá thai."

Động tác gõ nhẹ ngón tay lên mặt bàn của Tạ Lâm Xuyên dừng lại.

Tôi vừa khóc, vừa chỉ vào con cá nhỏ màu đỏ trên bàn: "Đó chính là con của anh."

Anh ta như thể bị chọc giận, hít một hơi thật sâu, thở ra: "Bây giờ, ngay cả lừa dối anh, em cũng qua loa như vậy sao?"

“Em không lừa anh, anh đã từng nghe nói về nàng tiên cá chưa?”

Tạ Lâm Xuyên cười: “Em muốn nói em là nàng tiên cá? Vậy thì biến thành đuôi cá cho anh xem thử.”

“Tạ Lâm Xuyên, em không đùa với anh, anh còn nhớ lúc ở buổi đấu giá, em đã hỏi anh có thích cá con không?”

“Còn có, sau khi tỉnh dậy khỏi cơn ác mộng, em đã đánh anh.”

“Đều là vì em mang thai con cá, mà anh lại không thích, còn giẫm chết nó trong mơ.”

Sau đó, tôi vừa thật vừa giả nói với anh ta về quá trình biến đổi đôi chân của người cá.

Giải thích lý do tại sao bây giờ tôi không thể biến ra đuôi cá.

Vẻ mặt anh ta trở nên nghiêm trọng, ánh mắt liên tục di chuyển giữa tôi và con cá nhỏ màu đỏ.

Tuy rằng những lời tôi nói thật sự rất hoang đường, nhưng tôi muốn đánh cược một lần.

Nếu như anh ta có thể chấp nhận việc con mình là cá, vậy thì cũng có thể chấp nhận con trai có thêm một cái đuôi.

Cho dù anh ta không tin, hoặc là có ý đồ xấu, thì con trai cũng sẽ không gặp nguy hiểm.