Chương 7 - Một Ngày Cùng Chơi Game

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Nhưng tôi muốn nói, sự quan tâm thật sự, không phải là dùng lời dối trá và vu khống để tổn thương người khác.

Cuối cùng, tôi muốn gửi lời đến tất cả các bạn đang quan tâm đến chuyện này —

Thế giới mạng, thật giả lẫn lộn.

Hy vọng mọi người có thể tỉnh táo ăn dưa, đừng để bị người có ý đồ lợi dụng.

Cảm ơn mọi người.”

Bài viết của tôi như một quả bom, làm diễn đàn nổ tung.

Dư luận lập tức đảo chiều.

Những người trước đó còn mắng chúng tôi là hám tiền, là lừa đảo, nay đồng loạt quay xe, bắt đầu chỉ trích Mạnh Vãn Vãn là đồ mưu mô, là trà xanh chính hiệu.

“Trời ơi, thì ra sự thật là vậy!”

“Con nhỏ Mạnh Vãn Vãn này ghê tởm quá? Muốn leo lên thì đi bôi bẩn người khác?”

“Thương chị Tô Niệm với chị Lâm Hi ghê, gặp phải loại người này đúng là xui tận mạng.”

“Thẩm Dịch Xuyên mù rồi hả? Vì loại người này mà chia tay chị Lâm Hi?”

Mạnh Vãn Vãn rõ ràng không ngờ tôi lại tung ra chiêu này.

Cô ta xóa bài cũ, rồi đăng một bài mới, khóc lóc kể khổ rằng mình không cố ý, chỉ vì quá lo cho hai anh trai nên mới bị người khác lợi dụng, đăng tin sai sự thật.

Còn nói mình đã bị trầm cảm, mong mọi người đừng công kích cô ta nữa.

Lại chiêu cũ.

Tự thương hại, cầu xin lòng thương.

Tiếc rằng, lần này, dân mạng không mua nữa.

“Lại trầm cảm? Nhà cô bán sỉ trầm cảm à?”

“Đừng giả bộ nữa, mùi trà xanh bốc ra đến ngoài màn hình rồi.”

“Khuyên nghỉ học luôn đi, đừng ô nhiễm bầu không khí nữa.”

Giữa lúc diễn đàn đang tranh cãi náo loạn, thì một nhân vật bất ngờ lên tiếng.

Là Thẩm Dịch Chu.

Anh dùng tài khoản thật, bình luận dưới bài viết của tôi, chỉ nói một câu:

【@ChỉMuốnNgủNướng, xin lỗi. Và, từ đầu đến cuối, người anh muốn làm CP, chỉ có em.】

Lời của anh, như một chiếc búa đóng chốt cuối cùng, chấm dứt hoàn toàn vở hài kịch này.

Tất cả mọi người đều hiểu rõ.

Đây căn bản không phải là “tình yêu qua mạng sụp đổ”, mà là một vở kịch “chính cung đấu trà xanh”.

Và tuyên bố của Thẩm Dịch Chu, không nghi ngờ gì nữa, là đứng về phía tôi.

8

Lời tỏ tình công khai của Thẩm Dịch Chu khiến tôi chỉ sau một đêm, từ “lừa đảo tình ái trên mạng”, biến thành “cô gái được học thần theo đuổi”.

Đi trên sân trường, không còn là ánh nhìn soi mói, mà là ánh mắt ghen tị, ngưỡng mộ, đố kỵ.

Các bạn cùng phòng nhìn tôi với ánh mắt hoàn toàn khác:

“Niệm Niệm, cậu giấu kỹ thật đấy? Lặng lẽ cưa đổ được cả thần tiên Thẩm Dịch Chu à?”

“Khai mau! Hai người tiến triển tới đâu rồi?”

Tôi bị họ hỏi đến mức đầu óc quay cuồng, chỉ có thể liên tục giải thích:

“Bọn tớ… vẫn chưa yêu nhau mà!”

Nhưng chẳng ai tin cả.

Thẩm Dịch Chu dường như cũng quyết tâm theo đuổi tôi đến cùng.

Mỗi ngày đều đúng giờ xuất hiện dưới ký túc xá, đưa bữa sáng cho tôi.

Lúc tôi có tiết học, anh sẽ đi sớm để chiếm sẵn chỗ ở hàng ghế đầu.

Khi tôi học ở thư viện, anh sẽ lặng lẽ ngồi đối diện, cùng tôi đọc sách.

Anh không nói nhiều lời hoa mỹ, nhưng từng hành động nhỏ đều như đang nói với tôi rằng — anh thật lòng.

Nói thật, đứng trước một người đàn ông hoàn hảo đến vậy, muốn không động lòng… rất khó.

Huống hồ, tôi vốn đã có cảm tình với anh từ trước.

Nhưng… trong lòng tôi vẫn còn một vướng mắc chưa qua được.

Đó chính là — Lâm Hi.

Giữa Lâm Hi và Thẩm Dịch Xuyên, từ sau lần chia tay không vui đó, chưa từng liên lạc lại lần nào.

Thẩm Dịch Xuyên cũng không giống Thẩm Dịch Chu, không theo đuổi tôi.

Anh chỉ thỉnh thoảng xuất hiện trong tầm mắt của Lâm Hi.

Ở căng tin, trên sân thể dục, trong hành lang giảng đường.

Anh không bước đến làm phiền, chỉ đứng từ xa nhìn cô.

Ánh mắt đó, phức tạp đến mức ngay cả tôi cũng nhìn không thấu.

Có hối hận, có giằng xé, và còn có một chút… yếu đuối — mà tôi chưa từng thấy ở anh.

Tôi biết, Lâm Hi cũng nhìn thấy.

Cô ngoài mặt tỏ ra như không có gì, nhưng số lần lơ đãng trong giờ học ngày càng nhiều.

Có lần, tôi còn thấy cô ngẩn người nhìn chằm chằm vào tấm ảnh chụp màn hình cặp đôi trong game của cô và XuyênThượngNhấtKhúc.

Tôi không thể nhận lời với Thẩm Dịch Chu vào lúc này được.

Bằng không, Lâm Hi sẽ nghĩ thế nào?

Cô ấy có cảm thấy tôi vì hạnh phúc cá nhân mà phản bội “tình bạn cách mạng” của chúng tôi không?

Thế nên, đối mặt với sự theo đuổi của Thẩm Dịch Chu, tôi chỉ có thể hết lần này đến lần khác từ chối.

“Thẩm Dịch Chu, xin lỗi, chúng ta không hợp.”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)