Chương 6 - Mối Thù Thế Giới Tái Sinh
“Vì cái cục m.á.u thịt còn chưa thành hình kia , ta đến cả tước vị cũng không giữ nổi!”
“Nếu Thịnh An Ninh chịu quay đầu, thì đứa bé này có là gì đi nữa cũng chẳng đáng một xu!”
Khoảnh khắc ấy , ánh sáng cuối cùng trong mắt Triệu Linh Yên cũng hoàn toàn vụt tắt.
Ta đứng đó, nhìn cảnh hai con ch.ó c.ắ.n nhau , lòng nhẹ nhõm một cách sảng khoái.
Quả nhiên, thứ gì chưa chiếm được mới đáng quý — đến khi có trong tay rồi , thì Triệu Linh Yên trong mắt Tạ Niệm Thần chỉ còn là một mối họa cản đường phát tài của hắn .
Đột nhiên, Triệu Linh Yên phát ra một tiếng hét thê lương, hai tay ôm chặt lấy bụng.
Một vệt m.á.u tươi theo váy chảy xuống, nhuộm đỏ cả nền gạch giữa công đường.
“Con của ta … Hầu gia… cứu lấy đứa bé của chúng ta …”
Nàng ta đau đớn lăn lộn khắp đất, sắc mặt xám ngoét.
Tạ Niệm Thần quay đầu sang chỗ khác, mắt lạnh như băng, hoàn toàn không định giúp.
Triệu đại nhân thất sắc, vội quát:
“Mau mời đại phu! Nhất định phải cứu được đứa trẻ.”
Ta vẫn đứng yên, bình thản nhìn Triệu Linh Yên còn đang lăn lộn, chậm rãi mở miệng:
“Nếu không muốn mất con, thì đừng quằn quại nữa.”
Thân thể nàng ta cứng đờ, cố nén đau mà nằm yên lại .
Ta nói tiếp:
“Nằm cho thẳng, đừng dùng sức.”
Chẳng bao lâu, đại phu được mời đến, xem qua một lượt rồi lắc đầu:
“Đã ra m.á.u rồi , sợ là sắp sinh non.”
Nha dịch lập tức cùng nhau đưa Triệu Linh Yên vào hậu đường.
Còn Tạ Niệm Thần — Triệu đại nhân tại công đường trực tiếp tuyên án:
“Tạ Niệm Thần tư đức bại hoại, vi phạm luật pháp, phạt đ.á.n.h ba mươi trượng, giam ba tháng. Còn về tước vị, bản quan sẽ tấu trình sự thật lên Thánh thượng, chờ thánh chỉ định đoạt!”
Gậy lệnh giáng xuống, m.á.u thịt nứt toạc.
Ta đứng nguyên tại chỗ, trái tim bao lâu nay căng chặt, lúc này mới hoàn toàn buông xuống.
🍒Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong được sự ủng hộ từ các bạn
🍒Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong được sự ủng hộ từ các bạn
🍒Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong được sự ủng hộ từ các bạn
🍒Bạn đang đọc truyện tại TruyenNe.Com, rất mong được sự ủng hộ từ các bạn
Tiếng kêu t.h.ả.m của Tạ Niệm Thần xen lẫn tiếng rên rỉ thống khổ của Triệu Linh Yên vang lên từ hậu đường.
Quả thật, nực cười thay .
Ba mươi trượng phạt trên công đường vừa đ.á.n.h xong, Tạ Niệm Thần lập tức bị lôi về đại lao.
Còn bên hậu đường, Triệu Linh Yên vật vã suốt hai canh giờ.
Ta không vội đi , chỉ an nhàn ngồi bên uống trà , ung dung chờ đợi.
Cho đến khi tiếng khóc của trẻ sơ sinh vang lên.
Bà đỡ bế đứa trẻ bước ra , nét mặt có phần kỳ quái.
“Chúc mừng… là một bé trai.”
Tạ lão phu nhân được hạ nhân khiêng đến bằng kiệu mềm, vừa nghe sinh được cháu đích tôn, gương mặt vốn xám ngoét liền ánh lên chút huyết sắc.
Bà ta vùng vẫy lao tới:
“Cháu trai của ta , đích tôn của ta !”
“Tạ ơn trời đất, nhà họ Tạ có người nối dõi rồi !”
Vừa dứt lời, bà ta vội kéo tã lót ra xem, lập tức sững người .
Dân chúng hóng chuyện vẫn chưa chịu tản đi , liền có một đại nương tinh mắt reo lên:
“Ấy ấy ! Đứa nhỏ này chẳng giống t.h.a.i bảy tháng chút nào đâu !”
“Đầu tóc đen nhánh, thân thể cứng cáp, tiếng khóc vang dội, rõ ràng là đủ tháng rồi còn gì!”
“ Đúng đó, ta đỡ đẻ lâu năm, nhìn một cái là biết — đứa trẻ này ít nhất cũng chín tháng rồi !”
Lời vừa thốt ra , nụ cười trên mặt lão phu nhân cứng lại .
Ta buông tách trà , thong thả bước tới, giả vờ ngạc nhiên đưa tay che miệng:
“Chẳng phải biểu muội ba tháng trước mới bị rơi xuống nước rồi mới biết m.a.n.g t.h.a.i sao ? Nếu là chín tháng… vậy chẳng phải …”
Ta cố tình ngừng lại một chút, đưa mắt quét qua toàn bộ người có mặt.
“Chẳng phải nửa năm trước , lúc biểu muội còn đang thủ hiếu cho di phụ, đã lén lút m.a.n.g t.h.a.i với tiểu Hầu gia rồi sao ?”
Nếu là như thế, thì chuyện này chẳng còn đơn giản là “mang t.h.a.i trước khi cưới” nữa.
Mà là đại tội tư thông trong kỳ đại hiếu, là đại bất hiếu!
“Ai da, chiếu theo luật triều ta , nữ t.ử thủ hiếu mà tư thông sinh con, sẽ bị lột sạch xiêm y, chịu hình phạt đ.á.n.h gậy giữa phố, sau đó lưu đày ba ngàn dặm!”
Toàn thân lão phu nhân run bần bật, suýt nữa làm rơi cả đứa bé.
Bà ta chỉ vào Triệu Linh Yên vừa được khiêng ra , gào lên mắng chửi:
“Ả tiện nhân này ! Ngươi rốt cuộc là câu dẫn con ta lúc nào?! Ngươi muốn hại c.h.ế.t cả nhà họ Tạ sao ?!”
“Đây chắc chắn không phải cháu ta , không phải huyết mạch Hầu phủ!”
Triệu Linh Yên vừa sinh xong, yếu đến mức chẳng còn hơi sức nói , chỉ biết lắc đầu rơi lệ.
Ta nhìn lão phu nhân, ánh mắt lạnh như băng.
“Giờ phủ nhận thì đã quá muộn rồi . Khi ấy chính miệng Hầu gia đã nhận đứa bé này là cốt nhục nhà họ Tạ.”
Đến nước này , có muốn giấu cũng không giấu được nữa.
Kiếp trước , đến khi ta c.h.ế.t thì bí mật này vẫn bị chôn vùi.
Còn kiếp này , tấm màn che đậy sự nhục nhã ấy , bị ta x.é to.ạc ngay giữa công đường.
Đêm đó, thánh chỉ được ban xuống.
Tạ Niệm Thần đức hạnh bại hoại, trái đạo luân thường, tư thông lúc nhà đang có tang, bị tước bỏ tước vị, giáng xuống làm thường dân, vĩnh viễn không được bước vào quan trường.!
Đây đã là kết cục quá nhẹ tay, nể mặt công lao của lão Hầu gia năm xưa.
Hầu phủ bị điều tra, tài sản bị tịch thu.
Ngoài trừ căn nhà trống rỗng, bọn họ chẳng còn gì trong tay.
Một Hầu phủ từng quyền thế hiển hách, chỉ sau một đêm, liền trở thành trò cười lớn nhất chốn kinh thành.
Tạ Niệm Thần bị giam trong ngục ba tháng, lúc được thả ra thì một chân đã què — đó là “ân huệ đặc biệt” của ngục tốt .
Trở về nhà, đón chờ hắn là bốn bức tường trống trơn, một Triệu Linh Yên chỉ biết khóc lóc, cùng một người mẹ già suốt ngày gào khóc như có tang.
Lão phu nhân nhà họ Tạ trúng phong, liệt giường, ăn, ở, đại tiện, tiểu tiện đều trên giường, mọi việc đều trông vào Triệu Linh Yên hầu hạ.
Triệu Linh Yên trước kia mười ngón tay chưa từng dính nước hồ xuân nay vừa phải chăm người già, vừa phải trông con nhỏ.
Điều đáng sợ nhất là, Tạ Niệm Thần bắt đầu nghiện rượu.
Một lần say rượu, hắn đ.á.n.h Triệu Linh Yên, từ đó thì không còn dừng lại được nữa.
Hắn trút hết mọi oán hận lên người nàng ta .
Chỉ cần hơi không vừa ý, liền túm tóc Triệu Linh Yên đập thẳng vào tường, miệng c.h.ử.i nàng là sao chổi, là tiện nhân.
Ngay cả đứa con trai từng được xem như bảo bối, cũng trở thành vật xả giận của hắn .
Nghe nói có một lần , Tạ Niệm Thần uống say, suýt nữa ném c.h.ế.t đứa trẻ, may mà hàng xóm xung quanh không chịu nổi, báo quan kịp thời.