Chương 8 - Mối Quan Hệ Đầy Biến Chuyển Giữa Tôi Và Thầy Huấn Luyện
8
Mặt mấy người đó tái mét, vừa thấy huấn luyện viên liền xông lên mắng như tát nước.
“Lại gây chuyện trong trường à?”
“Đã dặn bao nhiêu lần rồi! Làm ăn cho đàng hoàng! Không có công việc này, mày còn đang nhặt rác ngoài đường đấy!”
“Khai nhanh xem mày đã làm những gì?”
Huấn luyện viên sợ đến mức không màng sĩ diện, lập tức quỳ rạp trước mặt anh tôi:
“Thủ trưởng! Em không biết bạn học Hạ Hạ là em gái của ngài! Nếu biết thì cho em mười cái gan em cũng không dám động vào!”
“Xin ngài cho em cơ hội lập công chuộc tội! Em hứa sẽ nghiêm túc dẫn dắt huấn luyện!”
Ánh mắt anh tôi chuyển sang tôi, ra hiệu để tôi quyết định.
Nghĩ đến kiếp trước hắn đã thấy chết không cứu, tôi hiểu rất rõ bản chất hắn độc ác thế nào.
“Chuyện này không liên quan gì đến việc tôi bị bắt nạt riêng. Loại người như anh, hoàn toàn không xứng làm huấn luyện viên trong trường học.”
“Tân sinh viên vừa mới thoát khỏi môi trường gò bó của cấp ba, bước vào môi trường xa lạ rất dễ bị lừa gạt.”
“Anh ba mươi mấy tuổi đầu, đi dụ dỗ mấy cô gái hai mươi mốt, hai mươi hai tuổi, anh không thấy nhục à?”
Lý Huệ Huệ đứng bên cạnh trố mắt nhìn.
Cuối cùng cô ta cũng nhận ra mình bị lừa, liền lao lên đánh huấn luyện viên tới tấp.
“Không phải anh bảo mình là con nhà ba đời quân nhân sao? Anh còn nói em hãy đi theo anh! Anh…”
Khi quân nhân kéo họ ra, Lý Huệ Huệ đã cắn đứt một miếng tai của huấn luyện viên.
Cô ta đỏ mắt gào lên:
“Hôm qua lẽ ra tôi nên cắn luôn cái thứ bên dưới của anh!”
Giáo viên và học sinh ở sân tập đều ngơ ngác nhìn nhau.
Những ai từng tham gia vào mấy nhóm bè phái cũng đỏ mặt không dám ngẩng đầu, chỉ muốn tìm cái hố chui xuống.
Huấn luyện viên ôm tai mắng Lý Huệ Huệ:
“Mày còn trẻ măng mà đã dâm loạn như vậy! Không phải mày dụ tao trước à? Không thì tao dám làm chuyện đó sao?”
“Sinh viên cái con khỉ! Cùng lắm cũng giống tụi ở bến tàu năm chục một lần!”
Tôi không nghe nổi những lời ghê tởm đó, bước tới tát cho hắn mấy cái.
“Bớt nói nhảm đi. Mày tưởng bị đuổi việc là hết à?”
“Mày dính tội lừa đảo rồi. Cứ yên tâm đi, bản án chắc chắn còn nặng hơn cả mấy thằng chủ của mày.”
Lý Huệ Huệ không ngờ tôi lại đứng ra vì cô ta, ngơ ngác nhìn tôi.
Lúc này một quân nhân tiến tới hỏi cô ta:
“Bài đăng bịa đặt trên mạng, là cô tung ra phải không?”
Cô ta đứng đực ra, không đáp được.
Quân nhân ra lệnh cho binh lính bên cạnh:
“Lôi đi! Nếu để lộ thân phận của thủ trưởng, cả đời cô ta cũng đừng mong ra khỏi tù!”
Lúc này Lý Huệ Huệ mới nhận ra mức độ nghiêm trọng, cuống cuồng chạy đến cầu xin tôi:
“Hạ Hạ! Tôi không biết gia đình cậu đặc biệt vậy! Nể tình chúng ta từng là bạn học, cho tôi cơ hội sửa sai đi!”
Tôi bật cười lạnh:
“Bạn học? Mới quen được hai ngày mà cô đã lên mạng bôi nhọ tôi, gọi là bạn học?”
“Với lại, cô đã bị đuổi học rồi, không còn là bạn học của tôi nữa.”
Dù cô ta có khóc lóc, gào thét thế nào, binh lính cũng chẳng thèm để ý.
Tất cả học sinh và giáo viên có mặt đều phải ký cam kết bảo mật, cấm tiết lộ bất kỳ chi tiết nào của sự việc hôm nay.
Tất cả những kẻ từng lập nhóm bắt nạt tôi đều bị đuổi học.
Các lớp khác nếu có biểu hiện kết bè kết phái cũng bị xử lý kỷ luật.
Công ty môi giới và đám huấn luyện viên giả mạo bị bắt giữ toàn bộ.
Toàn bộ vụ việc được xử lý xong trong vòng một ngày, ngôi trường đại học trở lại sự yên bình vốn có.
Nhờ sự hỗ trợ của anh trai, đội huấn luyện viên mới nhanh chóng tiếp nhận công việc.
Họ đều là quân nhân đã xuất ngũ, không chỉ chuyên nghiệp hơn mà hành vi cũng đúng mực.
Huấn luyện quân sự của trường tôi cuối cùng cũng quay về quỹ đạo, tiến hành trật tự và nề nếp.
Ba tuần sau khi huấn luyện kết thúc, anh tôi đặc biệt đến gặp tôi, kể về kết cục của Lý Huệ Huệ và tên huấn luyện viên kia.
Dù là chuyện giúp huấn luyện viên tìm con gái hay tung tin đồn bịa đặt, hành vi của Lý Huệ Huệ đều bị coi là cực kỳ nghiêm trọng.
Kiếp trước cô ta hại chết tôi, đáng tiếc là không thể đưa ra pháp luật xét xử lúc đó.
Lần này nhờ vào thân phận đặc biệt của anh tôi, cuối cùng cũng khiến cô ta bị trừng phạt thích đáng — lãnh án hai mươi năm tù giam.
Còn tên huấn luyện viên kia, với tôi thì hắn cũng độc ác chẳng kém gì cô ta.
Vừa giả danh huấn luyện viên, lại còn lừa nữ sinh quan hệ, bị kết án ba mươi năm tù.
Cuộc “kịch chiến” trong huấn luyện quân sự ấy đã để lại ảnh hưởng không nhỏ đến những ngày đầu đại học của tôi.
Mặc dù đã ký thỏa thuận bảo mật và không được tiết lộ, nhưng gần như toàn bộ thầy cô và sinh viên trong trường đều biết thân phận của tôi không hề tầm thường.
Suốt bốn năm đại học, vậy mà không có một nam sinh nào dám tỏ tình với tôi.
Thật sự quá thảm.
Mãi đến sau này, khi tôi thi cao học vào Thanh Hoa – Bắc Đại, mới có cơ duyên gặp được một tình yêu kiểu học đường —
một người ở biệt thự, lái siêu xe, vừa có thể giành giải thưởng toàn cầu về học thuật, lại vừa là vận động viên cấp một về thể thao.
(Hết.)