
Ngày có điểm thi đại học, Tống Thời Nghiễn tổ chức một buổi tiệc chúc mừng linh đình cho Diệp Trăn Trăn.
Chỉ là… anh không mời tôi.
Sau đó, màn trình diễn máy bay không người lái ở Bến Thượng Hải mà anh tỉ mỉ chuẩn bị cho cô ấy đã leo lên hot search.
Tôi lặng lẽ đổi nguyện vọng từ Đại học Hoa Đại sang Đại học Hồng Kông.
Mười tám năm thanh mai trúc mã, cuối cùng vẫn không thắng nổi “nữ chính từ trên trời rơi xuống”.
Tôi cũng không ngờ, sẽ có một ngày mình thua chính người học trò nghèo mà tôi từng ra tay giúp đỡ.
Chỉ là lần này, tôi nghĩ… mình thật sự không thể tha thứ cho Tống Thời Nghiễn nữa.
Bình luận