Chương 7 - Mẹ Tôi, Người Quản Lý Tài Chính Thời Sinh Viên

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Tôi đứng chết lặng ở chỗ cũ; đến khi tiếng bước chân khuất mất, toàn thân mới nhẹ bẫng ra như rơi hết một gánh nặng.

Bà khom lưng nhặt lấy chiếc điện thoại cũ nát, đá văng cái ghế rồi bước thẳng ra cửa.

Tôi đứng cứng ngắc tại chỗ, mãi đến khi tiếng bước chân biến mất mới bất giác thở phào, cả người như rút sạch khí lực.

Cảm giác trống rỗng trong lòng kéo dài rất lâu, sau đó mới dần chuyển thành nhẹ nhõm.

Mẹ đã chặn hết mọi liên lạc của tôi, thậm chí còn định hủy cả chứng minh thư của tôi.

Bà lên nhóm họ hàng khóc lóc kể mình số khổ, chồng chết sớm, một mình nuôi tôi khôn lớn.

Khi điện thoại từ họ hàng gọi đến mắng nhiếc từng cuộc một, tôi dứt khoát thoát nhóm, chặn hết.

Ngày tháng dần bình lặng trở lại, tôi tưởng rằng cuộc đời mình từ đây được giải thoát.

Nhưng tôi đã sai.

Trong buổi tổng kết cuối kỳ, tôi nhận ra ánh mắt mọi người nhìn mình thật lạ lẫm.

Bạn cùng phòng ái ngại nhắc tôi nhìn điện thoại.

Trong nhóm chung của năm học, mẹ tôi dùng tài khoản thật đăng mấy tấm ảnh tôi hôm đó nâng ly với chú Chu.

Chiếc áo phông quần dài đã bị chỉnh sửa thành váy hai dây, tất đen, còn dòng chữ kèm theo càng bẩn thỉu không chịu nổi:

【Tôi là mẹ ruột của Lý Oánh! Tôi dùng tên thật tố cáo Lý Oánh đi làm gái ba, còn bị bệnh dơ bẩn!】

【Nhắc nhở toàn bộ các bạn cẩn thận bị lây bệnh! Yêu cầu mạnh mẽ nhà trường đuổi học con đĩ nhỏ này!】

“Không ngờ nha, Lý Oánh lại bẩn thỉu thế này sau lưng!”

“Ối, chỗ nó từng ngồi có khi nào dính virus không? Ghê quá!”

Tiếng xì xào bàn tán như muốn dìm chết tôi.

Điện thoại tôi lại rung lên dữ dội.

Các app tin tức lần lượt đẩy tin nóng, tiêu đề chói mắt:

#Nữ sinh đại học vì tiền đi tiếp rượu – mẹ ruột nghĩa tuyệt từ con gái#

Mở video ra, là cảnh mẹ tôi nước mắt nước mũi kể lể tôi bị đàn ông bao nuôi, rồi đoạn tuyệt với bà.

Trường học của tôi, thậm chí đến ký túc xá, đều bị mẹ bêu hết lên mạng.

Bình luận tràn ngập lời lẽ bẩn thỉu, khiến tôi rùng mình lạnh sống lưng.

“Nó còn mặt mũi ngồi trong lớp à? Sao không cút đi?”

“Lớp trưởng, mau đuổi nó đi, chúng tôi không muốn ở chung với loại người này!”

Tôi cắn chặt môi dưới, cảm giác tim bị xé rách từng cơn.

Điện thoại bỗng reo, là mẹ gọi tới.

“Lý Oánh? Biết sai chưa?”

Giọng bà mang vẻ hả hê và độc ác:

“Lẽ ra mẹ không nên cho mày đi học đại học, mày học hư rồi, đến cả mẹ ruột cũng không nhận!”

“Lỗi tại tao dạy mày không tốt, tao cũng không tính nữa. Tao đã tìm cho mày một gia đình tốt, mày mà đi theo, học cách làm đàn bà đi!”

Nghe những lời đó, trong tôi bất ngờ trỗi dậy một quyết tâm chưa từng có.

“Trương Lệ Quyên, bà mơ đi!”

Bên kia lại bùng nổ cơn thịnh nộ:

“Lý Oánh! Đây là cơ hội cuối cùng tao cho mày!”

“Bây giờ mày về nhà quỳ xuống nhận lỗi ngay, tao còn để ý…”

Chưa đợi bà nói hết, tôi tắt máy, chặn luôn số.

Nhìn ánh mắt khinh bỉ của mấy bạn cùng lớp, tôi biết điều mình phải làm: rời khỏi lớp cho đỡ phiền.

Nhưng ảnh tôi vẫn tràn ngập trên trang tin, video tố cáo của mẹ được đăng liên tiếp.

【Mẹ ư? Mẹ làm sao hại con được? Mẹ chỉ muốn con quay về biết đường đi lối về!】

【Đẻ ra một đứa như Lý Oánh thật là nhục, tôi cũng có tội, đây là cách tôi chuộc lỗi!】

Sự việc ngày càng dậy sóng, thậm chí nhiều người lên tiếng chỉ trích tôi dưới tài khoản chính thức của trường.

Ban giám hiệu nhà trường tìm tôi, mong tôi nhanh chóng giải quyết để tránh ảnh hưởng xấu thêm.

Chú Chu cũng chủ động tìm đến, nhưng chú không trách móc tôi, ngược lại đưa ra một đề nghị:

“Lời mẹ cháu thuộc dạng vu khống, phòng pháp chế tập đoàn đã can thiệp, sẽ khởi kiện bà ấy sớm thôi.”

“Lý Oánh, cháu có đồng ý ra tòa làm chứng không?”

Tôi siết chặt điện thoại, im lặng một lúc, rồi giọng tôi kiên quyết:

“Cháu đồng ý.”

Mẹ còn chưa biết, mỗi video bà đăng lên sẽ phải trả một cái giá lớn.

Đến ngày ra tòa, tôi đứng đối diện bà.

Bà nhìn tôi, đôi mắt như muốn phun lửa.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)