Chương 8 - Luận Văn Của Tôi Là Thảm Họa

🔥 Mời bạn theo dõi page Gợi Ý Truyện Zhihu để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Tôi bị câu “cảm ơn” của anh làm cho rung động.

Tôi hỏi anh cảm ơn vì điều gì.

“Cảm ơn ông bà nội đã dẫn đường cho anh. Cảm ơn em đã cho anh cơ hội để giải thích. Điều quan trọng nhất, cảm ơn em đã đến trong cuộc đời anh.”

“Niên Niên, anh thật lòng rất thích em. Thích đến mức biết rõ bản thân mặt dày mà vẫn muốn tiến tới.

Anh lớn hơn em bảy tuổi, từng nghĩ mình không còn dũng khí để liều lĩnh nữa, không ngờ em lại khiến anh càng bị từ chối càng muốn cố gắng.”

“Hôm nay có ông bà làm chứng, anh sẽ chăm sóc em thật tốt. Chúng ta sẽ nương tựa vào nhau, sống hạnh phúc bên nhau từ nay về sau.”

Đây chính là năng lực thống trị của dân học văn sao? Anh nói chuyện giỏi đến mức khiến tôi nhất thời cạn lời.

Tôi vừa định mở miệng đáp lại thì anh nghiêng người thì thầm: “Em mau cho anh một câu trả lời dứt khoát đi, không thì ông bà lại tưởng anh đang ép buộc em.”

Tôi bật cười, bước lên hai bước.

Nụ hôn lần này đặt ngay chính giữa môi anh.

19.

Sau khi về trường, em họ của Ngôn Trác mời chúng tôi đi ăn.

Cô ấy là một cô gái rất hoạt bát, chỉ trong một bữa ăn đã nói chắc mấy vạn chữ.

Cô cười tươi bảo tôi: “Nhà bọn em ai cũng giỏi ăn nói. Em nói bằng miệng, còn anh họ em thì nói bằng ngòi bút.”

Tôi cúi đầu cười nhẹ. Nghĩ đến mấy lời tình cảm Ngôn Trác nói với tôi tối hôm qua tôi thầm nghĩ: Em gái à, em đúng là hiểu sai anh họ em rồi đấy.

Ngôn Trác bị cô làm phiền, ăn xong liền đuổi cô đi.

Cô không hề giận, vẫy tay rồi rời đi.

Trước khi đi còn nhét vào tay tôi một cái hộp: “Chị dâu, quà gặp mặt em tặng chị, chúc chị mỗi ngày đều vui vẻ.”

Trong hộp là một quyển Tuyển tập truyện cười.

Tôi là kiểu người cực kỳ dễ cười.

Thậm chí còn chưa mở sách ra đã cười không dừng được.

Càng thấy buồn cười vô lý, tôi lại càng cười dữ dội hơn.

Ngôn Trác hỏi: “Ở bên anh mà em vui vậy sao?”

Tôi gật đầu rất nghiêm túc: “Ừ. Rất vui.

Trước kia chỉ nhắn tin với anh trên mạng đã thấy vui rồi. Sau này yêu anh qua mạng lại càng vui hơn.”

Anh chờ một lúc rồi hỏi: “Hết rồi à? Tỏ tình gì mà nói nửa chừng thế?”

“Hết rồi. Sau đó anh thành thầy hướng dẫn của em.

Mỗi ngày bị anh mắng như chó, còn phải tự bỏ tiền mua thuốc ngủ cho anh.

Còn bị ép học cách ‘tô hoa trên cứt’.”

Ngôn Trác bị chính mình chọc cười, rồi cố vớt vát: “Hồi đó chắc là anh đem hết lời ngọt ngào nói cho em online rồi, nên mới nói chuyện ngoài đời khó nghe như thế.”

Tôi làm bộ bị anh làm cho nổi da gà.

Tôi chưa bao giờ thấy anh cười nhiều đến vậy. Cũng không ngờ một người cười lên lại chói mắt đến thế.

Tôi hỏi anh: “Hồi mới bắt đầu hướng dẫn bọn em, sao ngày nào mặt cũng nghiêm vậy? Bọn em còn từng bàn nhau là anh chắc không biết cười.”

Anh đáp: “Năm đứa các em đứng trong hố phân, anh cười cái gì được?”

Thôi xong. Cho là tôi chưa hỏi gì nhé.

20.

Nửa năm trôi qua rất nhanh.

Tôi thuận lợi hoàn thành buổi bảo vệ tốt nghiệp và bước vào kỳ thực tập.

Ngôn Trác cũng bắt đầu làm nghiên cứu ở viện mới.

Chúng tôi không cố tình giấu giếm mối quan hệ, nhưng cũng không công khai khắp nơi khoe tình cảm.

Chỉ là có lần tôi gặp một người bạn cùng nhóm cũ gần công ty. Cậu ấy hỏi tôi còn liên lạc với Ngôn Trác không.

Tôi cười đáp: “Dĩ nhiên là còn.

Tớ đang theo đuổi thầy ấy điên cuồng luôn. Chắc sắp theo đuổi thành công rồi đó.”

Cậu ấy giơ ngón cái: “Wow, vẫn là cậu đỉnh nhất đó Niên Niên. Nhưng mà thầy ấy đúng là đẹp trai thật. Tớ thấy cậu có hy vọng lắm.”

Tôi đem chuyện đó về kể lại cho Ngôn Trác nghe như chuyện vui.

Không ngờ tối hôm đó anh đã đăng lên vòng bạn bè một dòng: “Đã bị theo đuổi thành công. Đã bị kiểm soát chặt chẽ.”

Tôi thấy rất nhiều thầy cô và bạn bè trong trường đều like.

Cũng có kha khá người nhiều chuyện hỏi thăm tình hình.

Anh vừa trả lời từng người vừa bảo tôi: “Cho anh khoe tí đi. Nghĩ tới chuyện em bảo sẽ theo đuổi anh, anh vui phát điên luôn.”

“Vậy anh khó theo đuổi không?”

“Không đâu. Em chỉ cần động cái miệng là được.”

“Vậy nếu em nói không giỏi?”

“Thì em chỉ cần động ngón tay.”

“Nếu cả ngón tay cũng không linh hoạt thì sao?”

“Thì em chớp mắt thôi là được. Mắt em sẽ thay em nói ‘anh là người em yêu’.”

Hết

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)