Lời Thề Của Mẹ

Hoa Cỏ Mùa Xuân

Đang theo dõi

3

Số truyện

362

Theo dõi truyện

953

Năm tôi mười lăm tuổi, mẹ tôi nhận nuôi hai đứa con của người đàn ông bà từng yêu sâu đậm, thề rằng sẽ nuôi dưỡng chúng đến khi trưởng thành.

Nhưng bà chỉ là một góa phụ chẳng biết làm gì ra tiền, cách duy nhất là dùng cái chết ép tôi bỏ học đi làm thuê.

Bà quỳ gối xuống đất, nói như thể đạo lý:

“Làm người phải giữ chữ tín. Đã nhận nuôi người ta thì dù có mất mạng, mẹ cũng phải cho chúng ăn học đến nơi đến chốn.”

Tôi bị bà ép làm hai ca liên tục ở xưởng đen, còn hai đứa con nuôi thì phong độ ngút trời trong trường, tiêu tiền như nước.

Về sau, tôi lao lực quá độ đến sinh bệnh, muốn cầu cứu bọn họ – những người đã thành đạt.

Mẹ tôi như gặp kẻ thù, che chở hai người họ sau lưng như gà mẹ bảo vệ con:

“Không chịu cố gắng, chỉ biết chìa tay xin tiền, con còn biết xấu hổ là gì không?”

Rồi lại quay sang họ với ánh mắt chan chứa yêu thương:

“Mẹ nuôi các con không phải để mong đền đáp.”

Cuối cùng tôi chết vì bệnh, còn mẹ tôi được vinh danh là “người mẹ đẹp nhất”, cùng bọn họ thật sự trở thành một gia đình.

Lúc tôi mở mắt ra lần nữa, mẹ đang kéo tôi quỳ xuống đất.

“Con hãy thề với mẹ, nhất định sẽ chăm sóc em trai em gái đến khi chúng lớn khôn.”

Bình luận

Tổng đánh giá: 0

Danh sách đánh giá

  • 5 sao - Đọc tại trang 100

    Một truyện hay với cốt truyện hấp dẫn và những nhân vật sống động.

  • 4 sao - Đọc tại trang 150

    Không gian và bối cảnh trong truyện được mô tả rất chi tiết, khiến người đọc dễ dàng hòa mình vào câu chuyện.