
Tôi đang làm việc ở công ty thì một người đàn ông ôm theo một cậu bé gầy nhom như cây giá đỗ xông thẳng vào.
Anh ta túm chặt lấy tay tôi, nói: “Trần Gia Di, theo tôi về nhà. Con trai còn đang đợi gặp mẹ.”
Tôi tưởng gặp kẻ điên gây chuyện nên gọi bảo vệ lôi ra ngoài.
Nhưng từ hôm đó, anh ta như âm hồn bất tán, bám riết lấy tôi.
Ngày nào anh ta cũng ngồi chồm hổm trước cửa công ty, giơ tấm bảng “Tìm vợ – Trần Gia Di”.
Khu chung cư nhà tôi thì bị dán đầy ảnh cưới của chúng tôi.
Anh ta còn dẫn theo cậu bé tên Triệu Tiểu Bảo đến quỳ lạy bố mẹ tôi.
Tôi ra sức giải thích với tất cả những ánh mắt nghi ngờ.
Cho đến khi Triệu Điền rút ra tờ giấy xét nghiệm ADN với kết quả 99,9% quan hệ huyết thống, tôi chính thức biến thành kẻ độc ác bỏ chồng bỏ con trong mắt đồng nghiệp.
Bạn trai – một công tử nhà giàu yêu tôi ba năm – vì áp lực gia đình mà chia tay.
Bố mẹ tôi cũng đe dọa cắt đứt quan hệ nếu tôi không nhận con.
Trên mạng, dân mạng moi hết thông tin, chửi tôi là “Trần Thế Mỹ thời hiện đại”.
Tôi bị ép gả cho Triệu Điền, dọn vào căn nhà đất vách nứt, gió lùa bốn phía.
Mỗi sáng trời chưa sáng đã phải dậy cho heo ăn, nấu cơm.
Bình luận