Chương 3 - Lời Hứa Của Trái Tim
Sau đó, anh ôm tôi, mắt đỏ hoe nói: “Chiêu Chiêu, anh muốn lúc nào cũng được ở bên em, cùng em kề vai sát cánh, làm cho cuộc sống của em ngày càng tốt hơn.”
Từ ngày đó, Giang Dã vì tôi mà từ bỏ ước mơ, chính thức bước vào huấn luyện sĩ quan.
Liên lạc giữa chúng tôi cũng dần ít đi vì mỗi người đều bận nhiệm vụ.
Lần đầu tiên có tin đồn giữa anh và nữ binh dưới quyền, anh lái xe suốt năm tiếng trong đêm để đến gặp tôi, ôm lấy tôi xin lỗi, nói tất cả chỉ là hiểu lầm.
Anh hứa sẽ xử lý ổn thỏa, bảo tôi đừng suy nghĩ lung tung.
Tôi đề nghị công khai chuyện đã kết hôn, anh lại nói sợ ảnh hưởng hình tượng, sợ khiến cấp trên thất vọng, rằng bây giờ chưa phải lúc.
Nhưng anh thề rằng: vợ anh chỉ có tôi, người bên cạnh anh cũng chỉ được là tôi.
Cuối cùng, vì nghĩ cho anh, tôi không nhắc lại nữa.
Mãi cho đến sau này…
Lâm Vi xuất hiện.
Cô ta mới gia nhập đơn vị, bị các lính cũ bắt nạt, trong lúc giằng co thì rơi xuống nước. Giang Dã xuất hiện, cứu cô ta lên.
Cô ta như một đóa “bạch liên hoa” – thuần khiết, ngây thơ.
Cả người ướt sũng nằm trong vòng tay Giang Dã.
Tối hôm đó, chuyện giữa hai người đã trở thành đề tài bàn tán xôn xao.
Còn Giang Dã — không nói một lời.
【Chương 6】
Khi tôi hoàn hồn lại, cuộc gọi từ Giang Dã đã kết thúc.
Tôi cũng không nghĩ thêm gì nữa, lập tức liên hệ với phòng Quân pháp để tư vấn thủ tục ly hôn.
Trước khi ra nước ngoài, tôi phải giải quyết dứt điểm mọi chuyện với Giang Dã.
Nhưng điều tôi không ngờ tới — là tối hôm đó, Giang Dã trở về… và dẫn theo Lâm Vi.
Lâm Vi ló đầu ra từ sau lưng Giang Dã, hai má đỏ ửng, cười hì hì chạy lại phía tôi: “Đội trưởng Thẩm! Tụi em có mang phần cơm về cho chị nè ăn nhanh kẻo nguội nhé!”
Giang Dã vẫn đứng đó, có chút bất lực nói: “Đi chậm thôi, em say rồi, coi chừng té.”
Anh ta nói xong thì dừng lại một nhịp, nhìn về phía tôi: “Hôm nay Vi Vi uống hơi nhiều, con gái một mình về không an toàn, để cô ấy ở lại đây một đêm.”
“À đúng rồi, em nấu canh giải rượu ngon mà, nấu cho Vi Vi một bát nhé.”
Tôi đứng im tại chỗ, tai như ù đi.
Tay tôi bắt đầu run lên không kiểm soát được.
Giang Dã ngoại tình đã là quá đáng… giờ còn dám ngang nhiên dẫn người về nhà?!
Lại còn bắt tôi nấu canh giải rượu cho cô ta?!
“Một nữ đồng chí? Cô ta đâu phải không có đồng đội?!”
Mỗi lần Lâm Vi ra ngoài đều có chiến hữu đi cùng, sao lần này lại chỉ có mỗi mình cô ta?!
Cùng lắm thì cho ở khách sạn, sao lại nhất định phải về đây?!
Giang Dã nhíu mày: “Chiêu Chiêu, từ khi nào em trở nên vô tình như vậy?”
Giọng tôi bắt đầu run rẩy, không thể kìm nén: “Đây là nhà tôi! Mời hai người đi cho!”
Thấy khóe mắt tôi đỏ hoe, Giang Dã mới dịu giọng lại: “Được rồi Chiêu Chiêu, anh lập tức gọi người đưa cô ấy về.”
Anh ta lấy điện thoại ra, chuẩn bị gọi đi.
Nhưng ngay giây sau đó —”Á!”
Một tiếng hét chói tai vang lên.
Lâm Vi ngã lăn từ trên cầu thang xuống, đầu va mạnh vào cột hành lang, máu chảy đầm đìa!
Gương mặt Giang Dã tái mét!
Anh ta ném điện thoại, lao vội về phía Lâm Vi: “Vi Vi!”
Cô ta nằm trong vòng tay anh ta, mắt nhắm nghiền, môi tái nhợt.
Ánh mắt Giang Dã tối sầm lại, tràn đầy giận dữ, gườm gườm nhìn tôi.
Tim tôi như thắt lại.
Tôi lắp bắp theo phản xạ: “Không phải em… không phải em làm…”
Nhưng giây tiếp theo —
Bốp!
Một cái tát giáng thẳng vào mặt tôi.
“Thẩm Chiêu! Em đang nói Vi Vi cố ý té để vu oan cho em à?
Cô ấy là xạ thủ, em biết rõ cô ấy quý đôi mắt của mình thế nào!”
Cái tát ấy khiến đầu óc tôi choáng váng.
Cũng hoàn toàn dập tắt chút hy vọng mong manh cuối cùng tôi còn giữ trong lòng.
Giang Dã bế Lâm Vi định lao ra cửa, tôi cất tiếng gọi lại: “Đứng lại.”
Tôi đưa tờ đơn ly hôn ra trước mặt anh ta: “Ký vào. Không ký thì đừng hòng đi.”
Giang Dã trừng mắt nhìn tôi đầy tức giận.
Ngày trước, mỗi lần cãi nhau, tôi thường làm ầm lên, bắt anh ta viết giấy cam kết, ký tên, chỉ để tự an ủi chính mình…
Lúc đó, anh ta thậm chí không thèm nhìn xem tôi đưa gì, liền cúi đầu ký tên ngay lập tức.
Sau đó, ôm lấy Lâm Vi bước vội ra ngoài, chạy thẳng đến bệnh viện.
Ngay khoảnh khắc Giang Dã khuất tầm mắt, Lâm Vi quay đầu lại, khẽ nhếch môi cười với tôi đầy khiêu khích.
【Chương 7】
Tin Lâm Vi nhập viện nhanh chóng lan truyền trên diễn đàn.
Trong ảnh, cô ta nằm yếu ớt trên giường bệnh, khóe mắt dán băng gạc, còn Giang Dã thì kè kè bên cạnh chăm sóc từng chút một.