Chương 4 - Làm Quỷ Đáng Yêu Cũng Có Thể Kiếm Cơm
Nhưng mà, máy tính bảng này nó nhỏ hơn tivi rất nhiều, ngồi cạnh anh xem phải nghiêng đầu mỏi quá đi.
Tôi nhìn một bên chân anh gập lại, thấy có một chỗ trống trong lòng anh, chỗ đó mới chính là chỗ ngồi lý tưởng nhất để xem phim.
Tôi đưa mắt, nhìn khuôn mặt điển trai của người đàn ông trước mắt, có chút xấu hổ…
Nhưng mà, tôi cũng chỉ do dự một chút rồi chui thẳng vào lòng của anh.
Anh đang tựa lưng lên thành giường, mà tôi thì tựa vào lòng anh.
Thân hình của anh vạm vỡ lắm, ngồi trong lòng anh mà tôi cảm thấy bản thân nhỏ bé đến đáng thương.
Tôi mạnh dạn kê gáy lên lồng ngực rắn chắc và gợi cảm của anh.
Và cứ thế, tôi với anh xem phim cùng nhau.
Đây là một bộ phim hài, xem cũng vui lắm, vậy mà sao anh ta lại không có hề hấn gì cả.
Trong phòng chỉ vang lên mỗi tiếng cười của con quỷ nhỏ này,
“Hahahahaha…” Tôi cười híp cả mắt, rúc vào lòng của anh đẹp trai, cười như một con ngáo vậy.
Chả sao cả, dù sao anh ta cũng có nhìn thấy tôi đâu.
11.
Cuối cùng cũng xem hết bộ phim, anh liền ngả lưng xuống giường chuẩn bị đi ngủ.
Tôi có chút hiếu kỳ, thật ra công việc của anh ta là gì thế nhỉ?
Trời hừng sáng rồi mới chịu ngủ, vậy thì mấy giờ mới đi làm cơ?
Không lẽ anh ta đang trong kỳ nghỉ phép?
Thôi kệ đi, đây không phải chuyện mà một con quỷ ngoại lai như tôi nên lo lắng đâu.
Mặt trời bắt đầu mọc, tuy chưa có tiếng gà gáy, nhưng chiếc đồng hồ treo trên tường đã ‘ting’ một tiếng khi kim ngắn chỉ đến sáu giờ.
Rèm cửa sổ nhà anh là loại màn ba lớp, che ánh sáng siêu tốt luôn.
Ánh sáng mặt trời rất có hại cho quỷ, xem ra thì căn nhà quá phù hợp với tôi rồi!
Tôi vui vẻ cuộn tròn trong chăn.
Cánh tay anh vô thức duỗi ra bên mép gối.
Tôi cũng thuận theo tự nhiên cố gối đầu lên cánh tay rắn chắc đó.
Nhưng mà, bình thường tôi vẫn mặc bộ đồ ngủ thoải mái, bộ đồ chíp này gò bó quá đi.
Tôi lột ra luôn, rồi chui ngược vào trong chăn.
Anh đang nằm nghiêng và tôi cũng thế.
Tôi ngẩng đầu lên đối diện với khuôn mặt anh tuấn đó, trong lòng có hơi… mắc cỡ.
Nhưng khi nghĩ đến anh ta căn bản không nhìn thấy tôi thì tôi lại bắt đầu trở nên càn quấy hơn.
Tôi tựa vào lòng anh, đưa mũi vào hửi nhẹ.
Mùi hương trên người anh là một mùi thơm nhàn nhạt.
Chuyện kỳ lạ hơn chính là, càng sát vào người anh, cả người tôi càng cảm thấy thoải mái hơn hẳn.
Khi nằm kế anh, tôi có cảm giác như đang nằm trong nhà vệ sinh của người khác vậy.
Đó là một nơi rất thích hợp để nuôi quỷ.
12.
Tôi đã đánh được một giấc thật là ngon luôn.
Giờ đã hơn bốn giờ chiều, khi anh ta tỉnh giấc thì tôi cũng dậy theo.
Anh ta thay đồ của anh ta, còn tôi thì mặc đồ của tôi.
Rửa mặt xong, đột nhiên anh cầm bàn chải đánh răng quăng vào sọt rác bên cạnh, lại mở hộc tủ phía dưới, lấy ra một đống bàn chải trong đó, chọn cây màu đen để sử dụng.
Sau khi vệ sinh cá nhân sạch sẽ, anh liền đi ra ngoài.
Tôi nhìn thấy cả đống bàn chải, lén lút lấy trộm một cây màu hồng phấn để sử dụng.
Những thứ mà sau khi quỷ quái như tôi sử dụng, căn bản sẽ không ảnh hưởng đến con người sau này lỡ có lấy ra xài tiếp.
Nếu không thì mấy thứ như bánh bao thịt đồ tế tang lễ hoặc cúng tiết thanh minh gì đó, tại sao cúng kiến xong, con người vẫn có thể đem về ăn chứ?
Đương nhiên là quỷ ăn phần quỷ, người ăn của người rồi!
Kem đánh răng anh ta dùng thơm thật đó, nó the the trong miệng này.
Tôi cầm chai sữa rửa mặt khi nãy anh sử dụng, xịt ra một ít rồi học theo động tác của anh, làm ướt mặt, xoa đều tay cho lên bọt, mát-xa vài cái rồi dùng nước rửa lại cho sạch là ok.
“Thanh mát sảng khoái, đã quá đã!”
13.
Người đàn ông điển trai đó đang ở dưới lầu nấu ăn.
Tivi treo tường trong phòng khách đang mở, dưới góc trái có để tên bộ phim là [Thần Điêu Đại Hiệp].
Có một chuyện nói ra cũng lạ lắm.
Rõ ràng tôi là một người không còn ký ức sinh thời, vậy mà tôi vẫn còn biết chữ mới ghê.
Thế là tôi ngồi lì trên sofa xem phim.
Sau khi xem xong tập một, anh ta đi tới mở toang cửa sổ phòng khách.
Tôi hoảng hốt chạy tọt vào nhà bếp tìm đại một góc tối chui vào trốn.
Rồi anh lại đi vào bếp, bưng các món vừa nấu đặt lên bàn ăn.
Một con quỷ không còn ký ức, mà còn là một cô hồn dã quỷ nghèo khiếp xác như tôi, làm gì mà biết được những món ăn đó gọi là gì.
Nói chung là có thịt có cá, có rau có canh, người ta hay gọi là ba mặn một canh đó.
Anh mở nồi cơm lên, tôi cũng đưa mắt vào nhìn, nấu cũng nhiều đó chớ.
Chắc mỗi mình anh ta ăn không hết đâu nhỉ?
14.
Chiếc bàn tròn trong bếp là loại bàn hai tầng, phía trên chính là một lớp kính thủy tinh, phía dưới cũng là một tấm hình tròn như thế, hình như nó có thể chuyển động được thì phải.
Anh đặt các món trước mặt rồi bắt đầu dùng bữa.