Kiếp Sau Chọn Ai
Mẹ tôi là một thầy đồng nổi tiếng trong giới thượng lưu, từng giúp năm gia tộc lớn ở Kinh Thành hóa giải nhiều tai ương.
Để báo đáp ơn tình đó, năm nhà đều lập hô/n ước từ/ b/ é với tôi.
Kiếp trước, mẹ hỏi tôi muốn gả cho ai trong số họ, tôi không nghĩ nhiều, lập tức chọn Giang Trần của nhà họ Giang.
Nhưng trong kỳ trăng mật, anh lại biến mất giữa biển cả vì cố nhặt cho tôi một mảnh san hô.
Tôi tìm anh suốt cả đời.
Thậm chí liều mạng lặn xuống đáy biển, có lần còn bị máy móc cuốn đứt hai ngón tay.
Vất vả lắm mới tìm được anh, nhưng lúc đó anh đã có cặp song sinh với bạn tôi – Trần Tuyết.
“Ba vì mẹ mà giả chết, từ bỏ mọi thứ, ai còn dám nói trên đời này không có tình yêu đích thực nữa?”
Tôi muốn gặp anh hỏi cho rõ, nhưng lại bị người ta đánh lén ngất xỉu.
Đến khi tỉnh lại, xung quanh đã là biển lửa.
Giữa tiếng tôi khóc thảm thiết, vang lên hai giọng nói lạnh lùng:
“Nhà họ Tô biết xem mệnh, tôi bày kế làm cô ta bị đứt hai ngón tay, không ngờ cuối cùng vẫn bị cô ta tìm ra.”
“Mọi người đều sợ nhà họ Tô, nhưng chỉ cần Tuyết Tuyết hạnh phúc, cho dù tôi chết xuống địa ngục cũng cam lòng.”
Hai người đó, một là Cố Hoài Thâm – người từng cùng tôi đi tìm Giang Trần.
Người còn lại là Triệu Gia Thuật – người từng cầu xin tôi tái giá với anh ta.
Khoảnh khắc ấy, tôi cuối cùng cũng hiểu ra – thì ra, tất cả mọi người đều thích Trần Tuyết.
Khi Giang Trần nghe tin tôi chết, anh ta chỉ thở dài một tiếng rồi nói:
“Cô ấy yêu quá sâu đậm, chết có khi lại là giải thoát. Nếu có kiếp sau, hy vọng cô ấy đừng chọn tôi nữa.”
Tôi đã chết, nhưng bên tai lại vang lên giọng của mẹ tôi.
Bình luận