Chương 4 - Kiếp Này Tôi Không Cho Anh Lên Đỉnh

Điều kiện hấp dẫn đến mức khó lòng từ chối.

Tôi mỉm cười:

“Anh không sợ tôi thất bại à?”

“Tôi tin vào năng lực của cô, Tô tiểu thư. Cô sẽ không khiến tôi thất vọng.”

Ánh mắt anh nhìn tôi trong trẻo, chân thành.

Tôi không chút do dự, nhận lấy bản hợp đồng mà Hạ Vân Từ đã chuẩn bị sẵn, ký tên mình vào đó.

Một tháng sau, tôi dẫn theo đội ngũ mới, chính thức bắt đầu lại công trình nghiên cứu của mình.

Trong suốt thời gian đó, Phó Thời Dạ không hề liên lạc lại.

Hắn đã bắt đầu sản xuất hàng loạt bằng chính công thức thuốc bị chỉnh sửa kia.

Còn Lâm Hiểu Phù thì lại không ngừng nhảy nhót trên các nền tảng mạng xã hội, khiêu khích tôi không ngừng.

“Cuối cùng cũng tống được cái đồ phế vật đó đi! Từ giờ trở đi, thiên hạ Đông y này là của tôi!”

“Có tôi ở bên cạnh anh Thời Dạ, Tập đoàn Phó thị nhất định sẽ phát triển vượt bậc!”

“Sản phẩm mới đã bắt đầu đi vào sản xuất rồi! Ông trời đưa tôi đến thế giới này chính là để cứu rỗi những ông chú, bà cô — tôi chính là phúc tinh của mọi người!”

Lâm Hiểu Phù hả hê không kiêng nể gì, chẳng hề hay biết kẻ càng ngông cuồng thì sau này ngã càng đau.

Tôi vùi mình trong phòng thí nghiệm, quên ăn quên ngủ, gạt bỏ hết những tin tức bẩn thỉu ngoài kia.

Ngược lại, Hạ Vân Từ thì liên tục cập nhật cho tôi tình hình của Tập đoàn Phó thị.

“Tô Đường, hôm nay là buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của Phó thị. Có muốn đi xem trò vui không?”

Tôi liếc nhìn đồng hồ.

Kiếp trước cũng đúng vào ngày này, họ tổ chức buổi họp báo sản phẩm — không chênh lệch lấy một ngày.

“Một buổi trình diễn như thế, làm sao chúng ta có thể bỏ lỡ.”

Tôi thật sự rất muốn xem, loại thuốc đã bị tôi chỉnh sửa công thức kia, liệu có thể thuận lợi ra mắt thị trường hay không.

5

Buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của Tập đoàn Phó thị vẫn náo nhiệt như thường, thậm chí còn rầm rộ hơn cả kiếp trước.

Phó Thời Dạ không chỉ mời đến những chuyên gia có tiếng trong ngành, mà còn triệu tập cả đám quý tộc, giới tài phiệt đến góp mặt.

Người từng thử thuốc cho tôi ở kiếp trước — nữ hoàng thời trang Hoa Chiêu Cẩn — cũng có mặt tại hiện trường.

Phó Thời Dạ đích thân làm MC, giọng nói vang dội:

“Chào mọi người! Cảm ơn quý vị đã bớt thời gian quý báu để đến đây, cùng chúng tôi chứng kiến sự ra đời của một thành tựu y học vượt bậc — Hoàn Xuân Đan. Loại thuốc này do cô Lâm Hiểu Phù và nhóm nghiên cứu chính của Tập đoàn Phó thị dành hơn ba năm tâm huyết để phát triển…”

Hắn khí thế bừng bừng, thao thao bất tuyệt.

Tôi và Hạ Vân Từ ngồi dưới khán đài, nhìn cảnh tượng từng xảy ra ở kiếp trước, lòng tôi không khỏi chấn động.

Kiếp trước, vì căm ghét tôi đã “hại chết” Lâm Hiểu Phù, Phó Thời Dạ không hề xuất hiện ở buổi họp báo, chỉ để cấp cao của công ty đứng ra chủ trì.

Vậy mà đời này, vì cô ta, hắn cam tâm đứng trên sân khấu, làm MC.

Yêu hay không yêu, nhìn là biết.

Cuối cùng cũng đến tiết mục thử thuốc.

Ở kiếp trước, nữ hoàng thời trang Hoa phu nhân đã đích thân dùng thử, trở thành minh chứng sống cho sự thần kỳ của Hoàn Xuân Đan.

“Sau đây xin mời nữ hoàng thời trang Hoa Chiêu Cẩn bước lên sân khấu thử nghiệm Hoàn Xuân Đan!”

Phó Thời Dạ nói to, giọng đầy phấn khích.

Hắn đã chờ giây phút vinh quang này suốt hai kiếp, cùng người phụ nữ hắn yêu nhất chia sẻ hào quang.

Trong tiếng vỗ tay rầm rộ, Lâm Hiểu Phù mang giày cao gót, dìu Hoa Chiêu Cẩn – người khoác lên mình bộ đồ xa hoa lộng lẫy – bước ra.

Lâm Hiểu Phù cầm lấy lọ thuốc do nhân viên đưa đến, đích thân trao cho Hoa phu nhân:

“Cảm ơn Hoa phu nhân đã giúp chúng tôi thử nghiệm, cùng nhau chứng kiến một kỳ tích y học.”

Hoa Chiêu Cẩn mỉm cười, đang định đưa tay nhận thuốc, thì tôi bỗng bước lên sân khấu.

“Khoan đã.”

Tôi sải bước tiến lên, ánh mắt kiên định.

Kiếp trước, Hoa phu nhân từng đối xử rất tốt với tôi, tôi không thể để bà ấy trở thành vật thí nghiệm trong trò chơi của người khác.

Lâm Hiểu Phù thấy tôi thì hiện rõ vẻ khó chịu:

“Tô Đường, đây là buổi họp báo của bọn tôi, cô đến phá rối cái gì?”

Tôi cầm lấy một lọ thuốc trên khay, mở ra ngửi thử — quả nhiên vẫn là công thức bị tôi chỉnh sửa.

Tôi mỉm cười, nhìn cô ta chất vấn:

“Cô Lâm loại thuốc này các người đã thử nghiệm lâm sàng chưa? Chắc chắn là không có vấn đề gì?”

Phó Thời Dạ thấy thế liền lao đến, giật lấy lọ thuốc trong tay tôi.

“Tô Đường, sao cô lại đến nữa? Lần trước nghiệm thu cô đã phá rối, giờ lại đến quậy tung buổi họp báo, rốt cuộc cô có ý đồ gì?”

Dưới sân khấu, những vị khách quý bắt đầu xì xào bàn tán.

“Chẳng phải Tô Đường sao? Sao cô ta cũng ở đây?”

“Nghe nói lần trước nghiên cứu thất bại, tiêu sạch mấy trăm tỷ của Phó thị, cuối cùng bị đuổi khỏi công ty. Không ngờ còn dám vác mặt đến!”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)