Chương 5 - Không Có Hệ Thống Tôi Vẫn Là Học Bá
Tôi đẩy cậu ấy ra, lạnh lùng nhìn đám người lớn tự cho mình là đúng, cùng với vẻ mặt đắc ý của Lâm Dao, thản nhiên cất lời:
“Tốt nhất là các người tìm được bằng chứng.
Nếu không, kẻ bị đóng đinh lên cột nhục nhã—sẽ không phải là tôi, mà là chính các người.”
Ngay khoảnh khắc ấy, cô chủ nhiệm vốn xin nghỉ vì bệnh đột ngột trở về.
“Mọi người giải tán đi! Hai đứa nhỏ này tôi theo sát từng bước, chính tôi cũng ở thư viện, cùng bọn chúng trao đổi bài vở.”
“Tôi có thể lấy danh dự của mình ra bảo đảm—chúng không hề vượt quá giới hạn!”
Cả phòng lặng đi, tất cả đều sững sờ, ánh mắt nhìn nhau đầy khó hiểu.
Sau khi trở lại lớp học.
Ánh nhìn của bạn bè dành cho Lâm Dao đã hoàn toàn thay đổi.
“Cái gì vậy trời, không chỉ vu khống chị gái mình gian lận, còn vu oan cho học bá yêu đương lén lút?”
“Người ngày nào cũng đuổi theo Chu Dĩ Hoài không phải chính là Lâm Dao sao?”
“Không theo được thì quay sang chơi chiêu hèn hạ à?”
Từng câu thì thầm bàn tán vang lên không ngớt, từng lời từng chữ chui thẳng vào tai.
Lâm Dao đứng chôn chân giữa lớp, hai tay siết chặt thành nắm đấm, đột nhiên hét lớn một tiếng:
“Các người biết cái gì! Một lũ ngu bị hệ thống che mờ đôi mắt!”
Xem ra, cô ta bắt đầu không chịu nổi nữa rồi.
Kiếp trước, rõ ràng Lâm Dao là cô công chúa nhỏ được tất cả nâng niu chiều chuộng, là người được mọi ánh mắt yêu thương vây quanh.
Vậy mà mới chỉ hai tháng—học bá đứng về phía tôi, mẹ đứng về phía tôi, giáo viên cũng đứng về phía tôi.
Ngay cả những “tay sai” từng cùng cô ta cô lập tôi, giờ cũng ngả sang phía tôi.
Vị công chúa kiêu ngạo nhất, được nuông chiều nhất của chúng tôi—đã bao giờ phải chịu tủi nhục như thế này chưa?
Lâm Dao nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt đỏ ngầu găm chặt vào tôi:
“Chờ đấy… Chờ đến khi thi đại học xong rồi sẽ biết!”
Cô ta cố giữ dáng vẻ kiêu hãnh, dù sắc mặt trắng bệch như tờ giấy:
“Lâm Kha, trước đây khi tôi liên kết với hệ thống, anh ấy yêu tôi ngay từ cái nhìn đầu tiên.”
“Còn bây giờ, hai người các người vẫn chưa đến với nhau… có khi nào cậu đã bị anh ấy chán ghét rồi không?”
“Cậu có hệ thống Thần Tình Yêu thì sao chứ? Người có thể cùng anh ấy hội ngộ nơi đỉnh cao—”
“Chỉ có thể là tôi! Người đã liên kết với hệ thống Thần Học Tập!”
Rất nhanh sau đó, kỳ thi đại học cũng đến.
Tôi vừa chuẩn bị ra cửa, thì phát hiện… cửa phòng đã bị khóa trái từ bên ngoài.
Ngay sau đó là một tràng cười lạnh vang lên bên ngoài:
“Lâm Kha, chị cứ ngoan ngoãn ở nhà đi nhé! Dù sao chị học dốt như thế, đi thi hay không cũng như nhau thôi!”
Tim tôi đập loạn, cuống cuồng đập cửa:
“Mở cửa! Lâm Dao! Mở cửa cho tôi!!”
Nhưng thứ đáp lại tôi, chỉ là một tiếng cửa sắt đóng sầm thật mạnh.
Tối qua cô ta đã âm thầm cố đánh cắp thẻ dự thi của tôi nhưng thất bại.
Sau đó, cô ta phá hỏng đồng hồ của tôi, làm bút hết mực, thậm chí còn lén tráo một chiếc bút chì 2B giả bỏ vào túi bút.
Tất cả những chuyện đó, tôi đều đã đề phòng.
Nhưng tôi không ngờ sáng nay, Lâm Dao lại dám trắng trợn đến mức này.
Tôi cố gắng giữ bình tĩnh, lập tức gọi điện báo cảnh sát.
Thế nhưng đợi họ đến thì e rằng đã quá muộn.
Tôi hét lớn:
“Mẹ ơi! Mẹ có ở ngoài đó không?!”
Quả nhiên, bên ngoài truyền đến một tiếng động rất khẽ.
“Mẹ! Mẹ không thể tiếp tay cho em hại con như vậy được!”
“Mẹ biết không? Lâm Dao đã làm những gì sau lưng mẹ?”
“Cô ta thường xuyên xin nghỉ học, bỏ cả lớp bồi dưỡng để đi xem bóng đá!”
“Tiền học thêm thì lấy đi hoàn lại, rồi đem xài ở spa làm đẹp!”
Cuối cùng, một giọng nói nhẹ bẫng vang lên từ bên ngoài cánh cửa:
“Kha Kha à, em con nói nếu mẹ mở cửa cho con, nó sẽ nộp bài trắng trong buổi thi chiều nay…”
“Con cũng biết rồi đấy, hiện tại nó có cơ hội rất lớn để vào trường danh tiếng. Nên… mẹ chỉ có thể làm con chịu thiệt một chút thôi.”
Trái tim tôi—hoàn toàn chìm xuống đáy.
Cái gọi là hệ thống Thần Tình Yêu chó má ấy…
So với lợi ích, so với thiên vị chẳng đáng một xu!
Thế nhưng cuối cùng, người thất vọng lại là Lâm Dao.
Trên phòng thi, khi nhìn thấy tôi hớt hải chạy vào muộn đúng một phút,
ánh mắt cô ta như sắp tóe lửa, nghiến răng nghiến lợi, trong đáy mắt ngập tràn hận ý.
Tôi ngồi xuống, hít sâu một hơi, nhanh chóng bước vào trạng thái làm bài.
Mấy ngày thi tiếp theo, tôi không về nhà.
Tôi dọn thẳng vào khách sạn, đem theo đầy đủ giấy tờ cần thiết.
Cho đến hôm liên hoan sau kỳ thi, tôi vẫn còn đang băn khoăn chuyện mình sẽ tá túc ở đâu tiếp theo.
Chương 6 ở đây nha: