Chương 5 - Khi Tình Yêu Hóa Thành Đau Thương
Phiền phức của Tiêu Lâm An ngày một chồng chất.
Giang Sầu như quỷ bám xương, thỉnh thoảng lại nổi sóng trên sông, khiến hắn xoay như chong chóng.
Mấy thế lực địa phương từng bị hắn trấn áp cũng bắt đầu rục rịch, ngoài mặt tuân theo, trong lòng phản bội.
Lũ quỷ sai dưới trướng hắn tâm thần hoảng loạn, làm việc cẩu thả.
Toàn bộ cục diện thống trị của Địa phủ Trùng Khánh… bắt đầu xuất hiện vết rạn.
Mà kẻ hắn kỳ vọng nhất, Tần Liệt, suốt ba ngày qua vẫn không tra ra được gì.
Điều này khiến chứng đa nghi trong hắn ngày một trầm trọng.
Hắn bắt đầu nghi ngờ tất cả những kẻ bên cạnh mình.
Kể cả… Lưu Oanh.
Người phụ nữ đang mang đứa con duy nhất của hắn, trong mắt hắn giờ đây cũng không còn đáng tin.
Hắn sai người giám sát nàng ta suốt hai mươi bốn canh giờ, không cho nàng rời khỏi tẩm cung nửa bước.
Lưu Oanh cảm nhận được sự hoài nghi ấy, liền càng trở nên ngoan ngoãn, càng thêm dịu dàng.
Nàng ta mỗi ngày đều thay đổi cách nấu nướng, chuẩn bị cơm canh cho hắn, xoa bóp vai gáy cho hắn, khi hắn giận thì lặng lẽ chịu đựng, lúc hắn mỏi mệt thì dịu dàng an ủi.
Nàng giống như một dây tơ hồng yếu mềm, đem toàn bộ hi vọng sống sót của mình, quấn chặt vào thân cây đại thụ mang tên Tiêu Lâm An.
Nàng tưởng rằng, chỉ cần đủ nhu thuận, đủ thấp hèn, thì có thể giữ được địa vị cho mình và đứa con trong bụng.
Nàng quá ngây thơ rồi.
Trong mắt Tiêu Lâm An, một kẻ đa nghi và ích kỷ, thì bất kỳ ai cũng có thể phản bội hắn.
Mà ta… sẽ lợi dụng chính điều đó.
Ta muốn biến thứ ôn nhu chết người ấy của Lưu Oanh, trở thành lưỡi dao sắc bén nhất, đâm thẳng vào lòng hắn.
Ta bắt đầu hành động.
Dựa vào sức mạnh hệ thống ban cho, ta lặng lẽ xâm nhập vào bảo khố của Tiêu Lâm An.
Nơi đây cất giữ vô số thiên tài địa bảo hắn vơ vét được từ tứ phương.
Trong số đó, có một loại dược thảo tên là “Thực Tâm Thảo”.
Thực Tâm Thảo vốn không có độc, nhưng nếu trộn lẫn với một loại khác tên “Ly Hồn Hoa”, sẽ tạo ra một loại độc vô cùng đáng sợ, có thể ăn mòn thần hồn.
Người trúng độc ban đầu không có cảm giác gì, nhưng theo thời gian, nguyên thần sẽ dần dần yếu đi, lực lượng tiêu tán, cuối cùng trở thành một phế nhân không thể ngưng tụ hình thể.
Mà Ly Hồn Hoa, ta biết Lưu Oanh có.
Đó là một loại thuốc an thai quý hiếm, nàng ta từng nhận được từ huynh trưởng Tiêu Lâm An.
Ta lấy Thực Tâm Thảo, nghiền thành bột, lặng lẽ trộn vào nguyên liệu nấu ăn hàng ngày của Lưu Oanh.
Tất cả đều hoàn mỹ, không chút sơ hở.
Ngày ngày, Lưu Oanh vẫn dùng những nguyên liệu ấy, tận tâm tận lực nấu cho Tiêu Lâm An những bữa cơm chan chứa “tình yêu”.
Nàng ta đã tự tay, từng chút một, đút cho người đàn ông mình muốn nương tựa cả đời, món thuốc độc hủy diệt.
Thật đúng là… thú vị đến cực điểm.
Song song đó, ta cũng không hề nhàn rỗi.
Ta bắt đầu liên lạc với huynh trưởng của Tiêu Lâm An, người từng là chủ Địa phủ tiền nhiệm, bị chính tay hắn đoạt vị, Tiêu Lâm Uyên.
Ta không lộ diện.
Chỉ dùng danh nghĩa một “kẻ thù căm hận Tiêu Lâm An, muốn báo thù” để gửi đến hắn một thông điệp duy nhất:
“Lưu Oanh, là người của ngài.”
Lời lẽ ngắn gọn, nhưng hàm ý sâu xa.
Tiêu Lâm Uyên khi đang tĩnh dưỡng tại Côn Luân Hư, nhận được tin này, đã ngẩn người hồi lâu.
Lưu Oanh đúng là quân cờ hắn từng bố trí bên cạnh Tiêu Lâm An.
Nhưng sau khi Tiêu Lâm An giành được quyền lực, quân cờ ấy lại “phản bội”.
Tiêu Lâm Uyên luôn cho rằng nàng đã thực sự phản bội, chạy theo quyền thế.
Nhưng bây giờ… xem ra chưa chắc đã là thật.
Một nội gián nằm vùng mà tâm vẫn hướng về cố chủ?
Một nữ nhân đang mang thai con của kẻ thù… lại là người của mình?
Tiêu Lâm Uyên vốn là kẻ thông minh, lập tức nhận ra giá trị to lớn trong thông tin này.
Nếu thật sự Lưu Oanh vẫn là người của hắn, vậy thì đứa trẻ trong bụng nàng ta, chính là vũ khí mạnh nhất để lật đổ Tiêu Lâm An!
Hắn bắt đầu tìm cách liên lạc lại với Lưu Oanh.
Còn ta, thì đúng lúc xuất hiện, làm cầu nối cho hai kẻ ấy.
Ta cắt đứt hệ thống giám sát mà Tiêu Lâm An gắn trên người nàng, tạo ra một khoảng trống để nàng có thể liên hệ với bên ngoài.
Không lâu sau, Lưu Oanh nhận được mật thư từ Tiêu Lâm Uyên.
Nội dung thư đầy những lời thăm dò và ám chỉ.
Lưu Oanh nhìn chằm chằm bức thư, rơi vào do dự.
Nàng ta đúng là người của Tiêu Lâm Uyên.
Nhưng nàng cũng thật lòng động tâm với Tiêu Lâm An.
Hoặc… phải nói đúng hơn, là động tâm với quyền lực trong tay hắn.
Giờ đây nàng mang thai con của Tiêu Lâm An, đây là con bài lớn nhất trong tay nàng.
Nếu Tiêu Lâm An vẫn còn vững vàng, nàng là Quỷ Hậu tương lai.
Nhưng lúc này, quyền lực của hắn đang lung lay, thái độ đối với nàng ngày một tệ.
Nàng không thể không tính đường lui cho bản thân và đứa con.
Giữa sinh tồn và tình cảm (có lẽ chưa bao giờ là tình yêu)… nàng không chút do dự mà chọn lấy sinh tồn.
CHƯƠNG 6 – ẤN VÀO ĐÂY ĐỂ ĐỌC TIẾP: