Ngày tôi biết mình bị chẩn đoán nhầm là có bệnh tim, tôi vui mừng đến mức lập tức chạy đi tìm Thẩm Mạc Bắc —
nhưng lại bắt gặp anh ta đang đi cùng cô thư ký nhỏ làm kiểm tra thai kỳ.
“Vợ anh mà biết em có thai, lỡ cô ta nghĩ quẩn thì sao?”
Cô thư ký cười dịu dàng hỏi, còn Thẩm Mạc Bắc thì nhẹ nhàng xoa bụng bầu của cô ta.
“Cô ta bị bệnh tim, bác sĩ đã nói rồi, cho dù sinh con thì cũng sẽ di truyền. Anh không thể để tuyệt hậu được.”
“Vả lại, em không nói, anh không nói, thì cô ta sao mà biết được?”
Đúng lúc đó, anh ta ngẩng đầu lên và bắt gặp ánh mắt tôi.
Sắc mặt anh lập tức trắng bệch.
“Dĩ Mạt, em đừng hiểu lầm. Cô ấy là bạn gái của Cố Dạ, Cố Dạ không có thời gian nên nhờ anh đưa cô ấy đi.”
Tôi bật cười lạnh, giơ điện thoại lên hỏi:
“Cố Dạ, ngoài tôi ra, anh còn bạn gái nào khác sao?”
Bình luận