Ba năm sau khi bỏ trốn cùng tôi để tránh hôn nhân sắp đặt, Phó Diễm bắt đầu hối hận.
Nhìn chằm chằm vào điện thoại, tiêu đề tin tức nổi bật: “Nhị thiếu gia nhà họ Phó tổ chức hôn lễ linh đình cùng thiên kim tiểu thư nhà tài phiệt số một quốc gia – Cố gia”, Phó Diễm uống đến say mèm.
Tôi tìm thấy anh ta bên vệ đường, đỡ anh ta về nhà, nhưng anh lại hung hăng đẩy mạnh tôi ngã xuống đất.
Máu từ dưới thân tôi chảy ra loang đầy cả nền, anh ta coi như không thấy.
Ngược lại, anh ta còn bóp chặt cổ tôi, giận dữ chất vấn:
“Vì sao?! Tại sao?! Người nên kế thừa nhà họ Phó lẽ ra phải là tôi chứ?”
“Rõ ràng tôi mới là người thừa kế chính danh của nhà họ Phó, ngay cả… ngay cả…”
Anh ta nghẹn lại một chút, rồi nói:
“Người kết hôn với Cố Ngữ Hòa vốn dĩ cũng nên là tôi.”
Sau này, khi trọng sinh, anh ta quả nhiên tránh né tất cả những cơ hội có thể gặp lại tôi.
Anh ta nóng lòng thúc đẩy cuộc liên hôn với nhà họ Cố, còn tôi thì quay đầu đi đăng ký kết hôn cùng một kẻ đào hoa nổi danh trong giới con nhà giàu.
Ngày chúng tôi tổ chức hôn lễ, Phó Diễm – lúc ấy đang ân ái mặn nồng cùng vị hôn thê – lại bất ngờ lao lên lễ đài trước bao con mắt kinh ngạc.
Bình luận