Chương 5 - Kết Thúc Của Một Cuộc Tình

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Với một số người, chẳng đáng để phí lời.

Thời gian sẽ chứng minh tất cả.

Cuối tuần, nhóm bạn thân đại học lâu năm rủ nhau họp mặt.

Địa điểm là một nhà hàng sang trọng ở Bến Thượng Hải.

Tôi do dự rất lâu, cuối cùng vẫn quyết định đi.

“Ôi trời ơi, Lâm Duyệt đến rồi!”

Vừa bước vào phòng riêng, tôi đã bị mọi người kéo vào ghế ngồi.

Toàn là bạn học cũ năm xưa, giờ ai cũng là dân tinh anh trong giới.

“Duyệt Duyệt, lâu quá không gặp.” Người lên tiếng là Mạnh Tư Tư, hiện đang là lãnh đạo cấp cao của một công ty lớn.

“Ừ, lâu thật rồi.” Tôi mỉm cười.

“Nghe nói sau khi kết hôn cậu nghỉ việc à?” Một bạn khác hỏi.

“Ừ, ở nhà chăm con.”

Không khí thoáng chốc trở nên kỳ lạ.

“Thật tiếc quá.” Tư Tư lắc đầu, “Năm xưa cậu là học bá của khoa chúng ta, học bổng liên tiếp, vừa ra trường đã vào Goldman Sachs.”

“Phải đó, ai cũng ganh tị với cậu mà.”

4

Nhưng kết quả thì…

Tôi không nói hết câu, nhưng ai cũng hiểu ý.

Tôi cầm ly trà lên, không tiếp lời.

“À đúng rồi, chồng cậu đâu?” Có người hỏi.

“Ly hôn rồi.”

Căn phòng riêng bỗng chốc im phăng phắc.

“Ly hôn là đúng rồi!” Mạnh Tư Tư vỗ nhẹ tay tôi, “Loại đàn ông như vậy, không đáng.”

“Sao cậu biết là lỗi của anh ta?” Một bạn khác nhỏ giọng hỏi.

“Còn phải hỏi sao? Duyệt Duyệt giỏi như vậy, chắc chắn là đàn ông phản bội rồi.”

“Không chắc đâu.” Người vừa nói là Vương Lộ, từ trước đến giờ vẫn không ưa tôi, “Có người ấy mà, cưới xong là phế luôn. Suốt ngày ở nhà, bị chê cũng đúng thôi.”

“Vương Lộ!” Mạnh Tư Tư cau mày.

“Tôi nói sai à?” Vương Lộ bắt tréo chân, “Phụ nữ vẫn nên có sự nghiệp riêng. Như tôi, lương năm gần cả triệu rồi.”

“Ồ.” Tôi chỉ nhàn nhạt đáp lại một tiếng.

“Ồ cái gì mà ồ?” Cô ta không vừa ý, Lâm Duyệt, tôi nói thật, cậu nhìn lại bản thân đi, bây giờ ra sao rồi?”

Cô ta liếc tôi từ đầu đến chân: “Mặc gì thế kia? Uniqlo à? Cái túi kìa? Đồ đặt từ Taobao à?”

“Người ta giờ là mẹ bỉm toàn thời gian, tiền đâu mà mua hàng hiệu.” Có người hùa theo, giọng đầy mỉa mai.

Tôi cúi đầu nhìn lại mình.

Đúng là hôm nay tôi ăn mặc rất đơn giản.

Áo thun trắng, quần jean, giày vải.

Túi cũng chỉ là túi vải, đựng đủ ví và điện thoại là được.

“Thật tiếc quá.” Vương Lộ làm ra vẻ tiếc nuối, “Nữ thần khoa năm nào, giờ lại thành ra như vậy…”

“Đủ rồi.” Mạnh Tư Tư cắt ngang.

“Tư Tư, tôi chỉ muốn tốt cho cô ấy.” Vương Lộ biện hộ, “Phụ nữ ngoài 30, không việc làm, không thu nhập, đã ly hôn còn vướng con nhỏ, sau này biết sống sao?”

“Đúng đó, giờ tìm việc khó lắm.”

“Hơn nữa cô ấy rời xa xã hội nhiều năm rồi.”

“Tôi nói thật, tốt nhất là kiếm một ông chồng khác mà dựa vào.”

Mọi người bắt đầu xì xào bàn tán.

Tôi yên lặng lắng nghe, bỗng thấy buồn cười.

Lúc này, phục vụ bước vào: “Quý khách muốn lên món chưa ạ?”

“Lên đi.” Mạnh Tư Tư nói.

Món được dọn ra rất nhanh, toàn là món Pháp cao cấp, trang trí tinh tế.

“Nào, vừa ăn vừa nói chuyện.”

“À này Lâm Duyệt.” Vương Lộ bất chợt lên tiếng, “AA (chia tiền) thì phần cậu để tôi bao nhé.”

“Không cần đâu.”

“Đừng ngại.” Cô ta làm bộ rộng lượng, “Tôi biết giờ cậu khó khăn.”

“Thật sự không cần.”

“Thôi nào, đều là bạn học cũ cả…”

Tít—

Điện thoại tôi vang lên.

Tin nhắn từ công ty chứng khoán:

【Cổ phiếu Khang Đức Dược nghiệp bạn đang nắm giữ đã tăng trần hôm nay. Lợi nhuận hiện tại +127.34%】

Vương Lộ liếc thấy: “Cậu chơi chứng khoán à? Chắc là dân lẻ nhỉ?”

“Cũng tạm gọi là vậy.”

“Đừng dính mấy thứ đó nữa, mười người thì chín người lỗ.” Cô ta lắc đầu, “Tiền cậu có bao nhiêu đâu, học phí còn chưa đủ trả ấy chứ.”

Đúng lúc đó, Vũ Vũ bước vào phòng.

“Xin lỗi mọi người, mình đến muộn.” Cô ấy thở hổn hển, “Vừa họp xong.”

“Vũ Vũ cũng đến rồi à!” Mọi người chào hỏi rôm rả.

Vũ Vũ nổi tiếng trong giới đầu tư, ai cũng nể mặt cô ấy.

“Duyệt Duyệt, sao cậu không nói với mình là cậu cũng tới?” Cô ấy ngồi xuống bên cạnh tôi.

“Quyết định vào phút chót mà.”

“À đúng rồi.” Cô ấy lấy ra một tập tài liệu, “Đây là hợp đồng hợp tác, cậu xem qua đi.”

“Hợp tác gì thế?” Mạnh Tư Tư tò mò.

“À, mình muốn mời Duyệt Duyệt làm cố vấn đầu tư cho công ty mình.” Vũ Vũ mỉm cười.

Cả căn phòng im bặt.

“Cố vấn đầu tư?” Vương Lộ không tin nổi, “Cô ấy á?”

“Sao vậy?” Vũ Vũ cau mày, “Thực lực của Duyệt Duyệt mọi người đều thấy mà.”

“Nhưng cô ấy…”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)