Kẻ thù không đội trời chung ngồi cùng bàn với tôi, tối nào cũng gửi đề thi tới làm phiền khiến tôi không ngủ nổi.
Tôi mệt đến mức mắt díp lại, bực mình nhắn lại: 【Đi ngủ rồi nói.】
Cậu ta liền trả lời liên tục ba tin:【Thật không đấy?】
【Lừa tôi là cún đấy nhé.】
【Mở cửa.】
Năm phút sau, cửa phòng bị đập “bang bang” vang dội.
Chu Cận vừa mở cửa vừa cởi cúc áo, hỏi tôi:
“Cậu muốn ngủ kiểu nào?”
Bình luận