Chương 23 - [Hệ thống] Kiểm Soát Vận Mệnh

Hắn trở thành một trò cười, giận dữ mắng chửi nhau với cư dân mạng.

 

Kết quả, weibo của hắn bị phong tỏa.

 

Một trò cười mới lại được lan tỏa, cũng bởi vậy mà ra đời một loạt từ nóng trên mạng.

 

Dưới tình huống như vậy, tôi và Cố Mặc Thâm gặp mặt một lần.

 

Lúc đó hắn hình dung qua loa, chán chường đến cực điểm, rõ ràng vẫn là khuôn mặt kia, lại có vẻ u ám phẫn nộ, trước mắt lệ khí.

 

Hắn cho tới bây giờ đều là Thái tử gia Bắc Kinh cao cao tại thượng, thuận buồm xuôi gió, được vạn người theo đuổi, chưa từng chịu ủy khuất lớn như vậy.

 

Mà trên đường thuận lợi của hắn, vắp ngã bởi vì đá ngán chân, mà viên đá đó chính là chúng tôi.

 

“Tôi coi thường cô.”

 

Đôi mắt đỏ lên của hắn hung ác nham hiểm liếc ta một cái, liền tư thái treo lơ lửng ngồi ở trên sô pha, thuận thế châm cho mình một điếu thuốc.

 

Tôi ấn nút một cái, sô pha run rẩy một cái, đem hắn run đến ngã trêm mặt đất, châm thuốc lá nóng đến cổ tay hắn. Hắn đứng phắt dậy, vừa xoa cổ tay, vừa trừng mắt nhìn tôi.

 

Tôi chỉ chỉ biển dán trên tường: Không hút thuốc.

 

Cố Mặc Thâm bị chọc giận, lại không có cách gì đối phó với tôi. Hắn kéo một cái ghế ngồi xuống, đối với sô pha kia rõ ràng có bóng ma tâm lý.

 

Tôi thản nhiên nói: "Cho cậu thời gian năm phút, có việc thì nói.”

 

Cố Mặc Thâm nhẫn nhịn, mới lạnh lùng nói: "Chúng ta hòa giải đi, tôi biết các cô đã từng bị hệ thống kiểm soát, chúng ta là người một đường. Hệ thống bảo tôi công lược Sơ Vũ, hiện tại công lược không thành công, tôi nguyện ý tiếp nhận trừng phạt, hủy bỏ nhiệm vụ công lược. Cô cũng thu tay lại, thế nào?"

 

Hắn vừa dứt lời, tôi liền nghe được hệ thống thét chói tai.

 

[Cố Mặc Thâm, tôi đối với anh tốt như vậy, sao anh dám bán đứng tôi?]

 

Trong lòng tôi rùng mình.

 

Tuy rằng tôi thoát khỏi kiểm soát của hệ thống, nhưng tôi có thể nghe thấy cuộc đối thoại giữa hệ thống và Cố Mặc Thâm.

 

Đây có thể là phúc lợi cuối cùng mà hệ thống để lại cho tôi.

 

Tôi im lặng nhìn hắn, nghe hắn tranh cãi với hệ thống.

 

14

 

Cố Mặc Thâm lạnh lùng nói: "Một nhiệm vụ ta làm mười mấy năm, đủ nhân chí nghĩa tẫn, ngươi còn muốn thế nào? Lúc trước ta bị ngươi kiểm soát, cũng không nghĩ tới ngươi vô dụng như vậy.”

 

Hệ thống không hoạt động. [Ta cho ngươi điểm kỹ năng, tăng điểm trí tuệ, tướng mạo, tố chất thân thể của ngươi, còn cung cấp cho ngươi đủ loại tin tức tư liệu, giúp ngươi lấy được thành công trong kinh doanh . Còn cho ngươi các loại tài nguyên, mỹ nhân, ngươi hiện tại lại ghét bỏ, nói ta vô dụng? Ngươi là đồ vong ân phụ nghĩa.]