Chương 4 - Hệ Thống Chia Đôi Chi Phí Nuôi Con

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

“Anh để mẹ anh giấu, còn dùng tiền nhà tôi đi mua bảo hiểm cho nó?!”

Chồng tôi bị tôi chất vấn, gân cổ nổi lên: “Lưu Y Y, cô nói láo! Tôi ngày nào cũng đi làm mệt rã rời, về nhà ngủ gục, thời gian đâu mà làm con riêng?!”

“Mẹ, mẹ nói đi! Đứa bé này là ai?!”

“Không phải của anh thì của ai?!” – tôi chỉ vào màn hình đứa trẻ giống An An, giống cả chồng tôi hồi nhỏ.

Nước mắt tôi trào ra: “Nhìn cái mặt nó đi! Không phải anh ngoại tình sinh ra thì là cái gì?!”

“Hơn nữa hệ thống chỉ trừ tiền của anh chứ không đụng đến tôi!”

“Tôi không có! Tôi bị oan!” – chồng tôi không thể bào chữa, chỉ còn biết quay sang gào lên với mẹ chồng:

“Mẹ! Mẹ nói đi! Rốt cuộc mẹ đã làm gì sau lưng con?! Mẹ định ép con chết à?!”

Mẹ chồng òa lên khóc lớn: “Không phải Tuấn Vĩ… Mẹ xin con đừng hỏi nữa…”

Tôi hoàn toàn sụp đổ, lao tới túm cổ áo Ngô Tuấn Vĩ, đấm anh ta như điên. “Đồ khốn nạn! Tôi hy sinh cho cái nhà này như vậy mà anh đối xử với tôi thế này sao?!”

“Còn cùng mẹ anh lừa tôi! Tôi liều với anh luôn!”

“Đồ điên! Bỏ ra!” – cảnh tượng lập tức hỗn loạn, chúng tôi lao vào vật nhau.

Bàn trà, ly tách, kính vỡ đầy sàn.

“Đừng đánh nữa! Trời ơi đừng đánh nữa!” – mẹ chồng không thể kéo nổi chúng tôi ra.

Trong cơn hỗn loạn cùng cực, hệ thống vang lên cảnh báo:

【Cảnh báo! Phát hiện trạng thái cảm xúc người dùng cực đoan mất kiểm soát, đồng thời dữ liệu chi tiêu nuôi con trong 5 năm qua có nhiều bất thường.】

【Hệ thống tự động nâng cấp quyền hạn đối soát, hiện yêu cầu đương sự và liên quan phải tới “Trung tâm Bảo vệ Quyền lợi Gia đình” trong vòng hai giờ để tham gia phiên điều trần trực tiếp.】

【Đang xác minh khẩn cấp danh tính thực sự của trẻ liên quan: “Ngô Tư Vũ”, kết quả sẽ được công bố tại tòa.】

Giọng hệ thống như nước lạnh dội vào đầu, khiến tôi và Ngô Tuấn Vĩ lập tức dừng tay.

Tôi nhìn mẹ chồng run cầm cập, nghiến răng với chồng từng chữ một: “Tốt lắm! Vậy thì chúng ta cùng nhau tới cái phiên điều trần đó!”

“Tôi rất muốn biết, cái đứa Ngô Tư Vũ này, rốt cuộc là ‘con ngoan’ của anh nào!”

Sau khi giao An An cho bảo mẫu đến tận nhà, tôi và chồng kéo mẹ chồng không chịu đi lên xe.

Bọn tôi bắt taxi đến trung tâm điều trần của hệ thống.

Phòng xử chật kín người – toàn là người dân tới nghe xét xử các vụ “chia đôi nuôi con”.

Nhân viên dẫn chúng tôi lên bục, mặt không cảm xúc: “Hệ thống đã hoàn tất đối soát cuối cùng, hiện sẽ công khai kết quả.”

Màn hình khổng lồ trên đầu bật sáng. Con số bắt đầu nhảy…

【Lưu Y Y:+8.000.000 tệ】

【Ngô Tuấn Vĩ:-8.000.000 tệ】

“Woa——” – cả phòng ồ lên.

“Tám triệu?! Gã đàn ông này nợ nhiều thế à?!”

“Nuôi con thời nay toàn phụ nữ bỏ tiền à? Kinh dị thật!”

Tôi cũng choáng trước con số đó, bắt đầu hơi căng thẳng.

Chồng tôi mặt đỏ như gấc, bất ngờ bật dậy chỉ tay vào màn hình: “Chắc chắn là giả! Mấy người thông đồng gài tôi! Cái hệ thống chết tiệt này! Tôi không phục!”

“Tôi đi làm vất vả, kiếm bao nhiêu tiền để nuôi con, các người điều tra cho kỹ đi!”

“Chẳng phải tôi cũng bỏ tiền ra sao? Dựa vào đâu mà dám nói là giả?” — Chồng tôi tức giận định rời bục phát biểu, nhưng bị nhân viên chặn lại.

Thẩm phán mặt lạnh như tiền, gõ búa: “Giữ trật tự! Anh Tạ, xin hãy tôn trọng hệ thống quốc gia — sự công bằng tuyệt đối! Mỗi khoản chi đều sẽ được công khai!”

“Hiện xét đến hạng mục đầu tiên: ‘Giáo viên đồng hành riêng cho trẻ thiên tài’, phí thường niên 200.000 tệ, bên thanh toán: bố mẹ Lưu Y Y.”

Màn hình bắt đầu chiếu đoạn giám sát.

Giáo viên vừa đưa sách tranh cho An An thì mẹ chồng tôi bưng khay trái cây tới:

“Cô giáo à, rửa đám nho này trước đi, An An không ăn vỏ đâu.”

Cảnh chuyển tiếp: giáo viên thở hổn hển khiêng thùng hàng nặng vào nhà.

Lại một cảnh: hoàng hôn ở quảng trường, giáo viên lúng túng đứng giữa một nhóm các bà lớn tuổi, lấy túi chiếm chỗ.

Mẹ chồng tôi ở xa khoe khoang: “Thấy chưa? Đây là giáo sư riêng của cháu tôi đấy! Đến để giữ chỗ cho tôi! Uy tín chưa!”

Cả khán phòng cười ầm lên.

Thẩm phán liếc chồng tôi: “Sau xác minh, hơn 90% dịch vụ này không phục vụ cho Ngô An Vũ.”

“Ngô Tuấn Vĩ, là con trai người thụ hưởng — bà Lý Xuân Lan, phải chịu trách nhiệm chính về giám sát. Bồi thường cho phía Lưu Y Y số tiền 280.000 tệ!”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)