Chương 10 - Gọi Một Cuộc Vay Năm Trăm Nhận Năm Mươi Triệu
“Nhưng… em không được phép liên lạc với hắn nữa!”
Tôi kéo dài giọng cảm thán:
“Ồ~ Thế chẳng phải là không chịu nổi sao? Nhỏ mọn!”
Vệ Ninh Lãng nghiến răng:
“Anh chịu, được chưa? Chỉ cần anh là chính thất là được!”
Tôi cuối cùng không nhịn được cười phá lên.
“Pfffft hahahahaha!!!”
3
Đang đọc tiểu thuyết.
Tôi đột nhiên bật dậy như trúng phong.
“Tôi trọng sinh rồi! Trọng sinh về đúng ngày trước khi bị em kế hại chết!”
“Kiếp trước, nó cướp chồng tôi, hại chết con tôi!”
“Nó nhốt tôi trong chuồng lợn, để tôi bị gặm sống mà chết!”
“Sau này tôi mới biết, nó dùng bùa chuyển sinh cướp hết vận khí của tôi!”
“Đời này, tôi nhất định phải khiến nó nếm đủ đau khổ, giành lại những gì thuộc về mình!”
“Chuyển cho tôi 50, nghe tôi kể kế hoạch trả thù chi tiết!”
Bên cạnh, Vệ Ninh Lãng đang đeo kính làm việc: …
Anh không nói gì, cầm điện thoại lên chuyển khoản.
【Đinh đoong~ Tài khoản của bạn vừa nhận được 500.000 tệ~】
“Ủa hú, nhiều dữ! Xem ra anh rất ủng hộ việc em báo thù ha!”
Vệ Ninh Lãng gật đầu.
“Ừ, miễn không phải kiểu kịch bản kim chủ – chim hoàng yến là anh ủng hộ hết.”
“Còn nữa, nếu là anh, dù em có mất hết vận khí, anh cũng sẽ không cưới người khác.”
Ai chà… biết rồi biết rồi…
Anh nói kiểu này dễ khiến người ta đỏ mặt lắm á!
Tôi nằm cuộn lại trên giường, vui tít mắt.
Vệ Ninh Lãng đóng laptop lại, cúi người, mặt kề sát mặt tôi, giọng dụ dỗ:
“Có muốn ăn khuya không?”
???
“Gì vậy? Tôm cay? Hay thịt nướng?”
Vệ Ninh Lãng: “Là anh.”
Ê ê ê, không được nha! Em còn chưa gật đầu mà!!!
……
(Toàn văn hoàn)