Chương 8 - Gọi Hồn
8.
“Chuyện này là do anh chọc ra, cậu để anh ở đây là được, chúng ta là huynh đệ học cùng sư phụ, anh sẽ không trách cậu đâu.”
Tôi nhìn Thập Ngũ thầm tính toán trong đầu.
Chuyện nguy hiểm như vậy thật sự không nên lôi Thập Ngũ vào.
Chúng tôi là học trò của sư phụ, nếu vì chuyện này mà Thập Ngũ xảy ra chuyện gì thì trong lòng tôi sẽ khó chịu.
Tôi móc trong túi ra mấy chục đồng bạc:
“Sư đệ chỉ có bấy nhiêu tiền, lần này lành ít dữ nhiều, rất có thể sẽ không được dùng nữa nên đưa hết cho anh vậy.”
Thập Ngũ nhìn tôi, hai mặt trố ra, đá mạnh vào mông tôi:
“Mẹ kiếp, đây là chuyện mà ông đây đang nói à?”
“Hai chúng ta đã vào nam ra bắc nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ông đây là người sợ chết sao?”
Tôi sững sờ:
“Vậy ý anh là sao?”
Hai mắt Thập Ngũ sáng lên:
“Anh đã nói cho cậu rồi Trương hói, cậu đừng tưởng anh không biết tâm tư nhỏ của cậu.”
“Cậu thấy Triệu Hiểu Linh xinh đẹp nên muốn ở rể đúng không.”
“Anh nói cho cậu biết, ông đây nhìn trúng bà chị này rồi, cậu còn muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân? Không có cửa đâu!”
Tôi xoay người rời đi:
“Anh mau cút đi, ông đây chỉ thấy Thiết Đản đáng thương, nghĩ cô ấy như mẹ tôi vậy, bên trong não trái của anh chứa gấu Teddy à?”
Thập Ngũ dừng lại trước mặt tôi:
“Nói cái quái gì vậy. Bên trong não trái của cậu mới chứa gấu Teddy ấy! Vậy cậu nói xem, bên trong não trái của tôi là gì?”
Tôi cười nói:
“Gấu Teddy!”
Thập Ngũ há miệng nhìn tôi, không biết nên chửi gì.
Nhưng anh ta vẫn nói thêm một câu:
“Anh nói cho cậu biết, anh nhìn trúng bà chị đó trước, không liên quan gì đến cậu.”
Tôi đang định đáp lời thì nghe thấy Triệu Hiểu Linh trong phòng nói:
“Thiết Đản, con cứ nằm trên giường đi, mẹ ra đằng sau tắm!”
“Chuyện này là do anh chọc ra, cậu để anh ở đây là được, chúng ta là huynh đệ học cùng sư phụ, anh sẽ không trách cậu đâu.”
Tôi nhìn Thập Ngũ thầm tính toán trong đầu.
Chuyện nguy hiểm như vậy thật sự không nên lôi Thập Ngũ vào.
Chúng tôi là học trò của sư phụ, nếu vì chuyện này mà Thập Ngũ xảy ra chuyện gì thì trong lòng tôi sẽ khó chịu.
Tôi móc trong túi ra mấy chục đồng bạc:
“Sư đệ chỉ có bấy nhiêu tiền, lần này lành ít dữ nhiều, rất có thể sẽ không được dùng nữa nên đưa hết cho anh vậy.”
Thập Ngũ nhìn tôi, hai mặt trố ra, đá mạnh vào mông tôi:
“Mẹ kiếp, đây là chuyện mà ông đây đang nói à?”
“Hai chúng ta đã vào nam ra bắc nhiều năm như vậy, chẳng lẽ ông đây là người sợ chết sao?”
Tôi sững sờ:
“Vậy ý anh là sao?”
Hai mắt Thập Ngũ sáng lên:
“Anh đã nói cho cậu rồi Trương hói, cậu đừng tưởng anh không biết tâm tư nhỏ của cậu.”
“Cậu thấy Triệu Hiểu Linh xinh đẹp nên muốn ở rể đúng không.”
“Anh nói cho cậu biết, ông đây nhìn trúng bà chị này rồi, cậu còn muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân? Không có cửa đâu!”
Tôi xoay người rời đi:
“Anh mau cút đi, ông đây chỉ thấy Thiết Đản đáng thương, nghĩ cô ấy như mẹ tôi vậy, bên trong não trái của anh chứa gấu Teddy à?”
Thập Ngũ dừng lại trước mặt tôi:
“Nói cái quái gì vậy. Bên trong não trái của cậu mới chứa gấu Teddy ấy! Vậy cậu nói xem, bên trong não trái của tôi là gì?”
Tôi cười nói:
“Gấu Teddy!”
Thập Ngũ há miệng nhìn tôi, không biết nên chửi gì.
Nhưng anh ta vẫn nói thêm một câu:
“Anh nói cho cậu biết, anh nhìn trúng bà chị đó trước, không liên quan gì đến cậu.”
Tôi đang định đáp lời thì nghe thấy Triệu Hiểu Linh trong phòng nói:
“Thiết Đản, con cứ nằm trên giường đi, mẹ ra đằng sau tắm!”