Chương 8 - Giữa Lòng Ngoại Tình

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

8

Những tin nhắn, ảnh mờ ám là bằng chứng không thể chối cãi. Tống Nhạc Nhiên bị gắn mác “tiểu tam tâm cơ độc ác”, bị dân mạng khắp nơi chửi rủa, vùi dập.

Tất cả tài khoản mạng xã hội của cô ta bị tấn công. Lịch sử khoe của, chuyện từng “sưu tầm bạn trai”, quá khứ đen tối bị đào bới đến tận gốc.

Lúc này, dù Thẩm Tri Dao có nói cái đồng hồ trên tay anh ta chỉ là hàng fake, cũng chẳng ai tin.

Anh ta bị mắng là “đạo đức suy đồi”, “xa hoa trụy lạc”, danh tiếng sụp đổ không còn gì.

Cư dân mạng kêu gọi trụ sở công ty mẹ nơi anh ta làm việc ở nước ngoài vào cuộc điều tra.

Vụ bê bối cá nhân của Thẩm Tri Dao gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến hình ảnh thương hiệu, khiến công ty mẹ đặc biệt chú ý, lập tức cử đoàn thanh tra về nước, gây áp lực lên hội đồng quản trị.

Hội đồng quản trị đối mặt áp lực cực lớn, ngay lập tức kích hoạt khủng hoảng truyền thông, công bố sa thải Thẩm Tri Dao và Tống Nhạc Nhiên, cắt đứt mọi liên hệ để xoa dịu dư luận.

Với danh tiếng hiện tại Thẩm Tri Dao gần như không còn cơ hội quay lại làm lãnh đạo cấp cao ở bất kỳ tập đoàn nào chú trọng hình ảnh.

Sự nghiệp của anh ta chính thức sụp đổ.

Một cư dân mạng chụp lại cảnh anh ta không cam lòng quay về công ty khiếu nại, nhưng bị bảo vệ chặn ngay từ ngoài cổng.

Anh ta tìm đến đối tác cũ, nhà đầu tư, bạn học năm xưa — nhưng tất cả đều tránh mặt như tránh tà.

Chỉ trong vài ngày, người từng là “Tổng Thẩm” được bao người nịnh nọt, giờ đã trải nghiệm cái gọi là chết về mặt xã hội, sự nghiệp bị hủy diệt, từ mây cao rơi thẳng xuống vực sâu bẽ mặt, bị người đời quay lưng.

Còn Tống Nhạc Nhiên — trong mắt anh ta bây giờ, có lẽ cũng chẳng còn là tình yêu đích thực, mà chỉ là tai họa mang hình dáng phụ nữ.

Cái tính mè nheo anh ta từng yêu, giờ chỉ thấy phiền.

Tình cảm? Không còn sót lại gì.

Thẩm Tri Dao không phải kẻ ngu ngốc. Sau khi bình tĩnh lại, anh ta tất nhiên sẽ nhận ra — việc đoạn video buổi hòa nhạc lan truyền nhanh như thế rõ ràng có người đứng sau thao túng.

Khi quay về nhà lần nữa, anh ta râu ria lởm chởm, bộ vest đắt tiền nhăn nhúm như giẻ lau, đôi mắt đầy tơ máu.

Anh ta liên tục bị từ chối khi xin việc, đến cả những công ty săn đầu người từng vồn vã gọi anh là “Tổng Thẩm”, giờ cũng chỉ biết châm chọc mỉa mai.

Thẩm Tri Dao ném mạnh áo khoác xuống đất.

“Chu Tư Dao, rốt cuộc em muốn thế nào nữa?!”

Giọng anh ta khản đặc, mang theo sự tuyệt vọng của một con thú bị dồn đến đường cùng.

“Video buổi hòa nhạc là em giở trò đúng không?! Đám truyền thông trên mạng cũng là do em thuê đúng không?! Em muốn hủy hoại anh sao?!”

Tôi không buồn ngẩng mắt lên, chỉ bình thản bảo bảo mẫu đưa con gái xuống nhà chơi một lúc.

Đợi trong nhà chỉ còn hai người, tôi mới khẽ cười rồi mở miệng:

“Tổng giám đốc Thẩm nói lạ quá. Không phải anh vì tình yêu với cô Tống mà chấp nhận vứt bỏ vợ con, tay trắng ra đi à? Tôi chỉ giúp anh để cả thế giới cùng chứng kiến tình yêu đẹp đẽ ấy — vậy có gì sai sao?”

“Đủ rồi!”

Thẩm Tri Dao bất ngờ siết chặt cổ tay tôi, ánh mắt như thiêu đốt:

“Đừng giả bộ nữa! Anh biết chính là em! Em hận anh ngoại tình nên mới trả thù đúng không?!”

“Chu Tư Dao, em cần gì phải tuyệt tình đến vậy?! Dù sao anh cũng là cha của con em! Em trả thù anh, còn nghĩ đến con gái chút nào không? Em không chừa cho anh một con đường sống à?!”

Tôi mạnh mẽ gạt tay anh ta ra, lạnh lùng nhìn anh ta, bật cười khinh bỉ:

“Thẩm Tri Dao, từ lúc anh rời bỏ con gái, anh đã không còn là cha nó nữa rồi! Khi anh ngủ với người đàn bà khác, anh có nghĩ đến con không?!”

“Tất cả mọi thứ hôm nay — là anh tự chuốc lấy! Không phải anh từng nói chỉ cần có tình yêu là sống được sao? Vậy thì tôi muốn xem thử, đến lúc anh trắng tay không còn gì, liệu cô Tống Nhạc Nhiên yêu dấu có chờ được đến khi anh gượng dậy từ đống tro tàn không!”

Thẩm Tri Dao sững người một lúc, định lên tiếng phản bác thì — tiếng gõ cửa vang lên.

Tôi ra mở cửa, trước mắt là một nhóm người mặc đồng phục đội điều tra kinh tế.

Một cảnh sát nhìn thẳng về phía Thẩm Tri Dao ở sau lưng tôi, mặt lạnh như tiền:

“Ông Thẩm, có người tố giác ông với công ty cũ về các hành vi như tham ô, lạm dụng tín nhiệm gây thiệt hại cho công ty niêm yết, rửa tiền, giao dịch nội gián… Mong ông phối hợp điều tra.”

Nhìn tờ lệnh bắt trong tay cảnh sát, Thẩm Tri Dao hoảng loạn đến mức suýt không đứng vững.

“Ai tố cáo?! Tôi không làm gì cả! Đây là vu khống!”

Ánh mắt anh ta đột nhiên dừng lại trên người tôi, lập tức trợn mắt gào lên:

“Là em! Chu Tư Dao! Lại là em chơi tôi đúng không?!”

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)