Bạn thân thanh mai trúc mã của tôi bị mất ngủ kinh niên, chỉ có thể nghe giọng tôi mới ngủ được.
Cho đến khi anh ấy gặp một tân minh tinh nhỏ kia, bệnh… tự nhiên khỏi.
Vì cô ấy, anh đánh nhau với anti-fan, phong sát đối thủ của cô, tự tay viết nhạc cho cô, còn đích thân gửi tôi đi liên hôn.
Nghe nói đối tượng liên hôn của tôi là một lão già hơn năm mươi tuổi, tôi vừa khóc vừa chạy đến trước mặt anh, lấy cái chết ra uy hiếp.
Chu Dật khẽ cười khẩy:
“Lớn thế này rồi mà còn diễn trò này à?”
“Trì Diễm, muốn chết thì chết nhanh lên, đừng tưởng ai cũng rảnh rỗi như cô.”
“Cô không còn là con nít nữa, đối phương tuy hơi lớn tuổi một chút, nhưng cưới cô thì cũng dư sức xứng đôi.”
Ngay lúc đó, trước mắt tôi đột nhiên hiện ra một loạt đạn mạc:
【Nữ phụ đừng nghe hắn! Đối tượng liên hôn của cô không phải ông già, mà là một mỹ nhân ngư phản diện, đẹp trai cực phẩm, ngầu – mạnh – đáng thương!】
【Anh ta yêu cô đến mức phát điên, đẹp trai muốn xỉu, chỉ số nam đức full điểm, khóc còn rơi ngọc trai, quan trọng nhất là… anh ta mơ cũng muốn có con với cô!】
Tôi lặng lẽ đặt con dao trong tay xuống.
“À… vậy, hôn lễ định vào tháng mấy? Có thể tổ chức sớm hơn không?”
Không có ý gì khác… chỉ là tôi thích ăn cá thôi.
Bình luận