Chương 8 - Giấy Triệu Tập Và Ký Ức

🔥 Mời bạn theo dõi page Hoa Rơi Bên Mộng để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

【HAHA chính tay chọn luật thì ráng mà chịu!】

【Xin hỏi, ngoài việc đóng góp “một con nòng nọc”, thì đàn ông còn làm được gì khác trong hôn nhân?】

【Thậm chí con nòng nọc đó còn “yếu sinh lý” nữa.】

【Ứng cử viên sáng giá cho danh hiệu “cú tát vang trời” của năm!】

Mặc kệ cảnh báo của cảnh sát, mẹ chồng vẫn chỉ tay vào mặt tôi, gào lên:

“Con đàn bà độc ác! Mày cướp cháu tao thì đừng mong sống yên!”

Cố Trầm Chu mặt mày u ám, liên tục gửi tin nhắn đe dọa.

Tôi cúi nhìn màn hình, chỉ thấy toàn là lời hăm dọa:

“Tô Hạ, chuyện cô lừa tiền tôi tạm không nói, nhưng nếu cô dám đem con tôi đi, tin không, tôi sẽ cho người xử cô!”

Ngay khi phiên tòa đang rối loạn, trợ lý thẩm phán bất ngờ đưa lên một tập hồ sơ.

Thẩm phán vừa mở ra liền sầm mặt, lập tức đóng lại, hít sâu một hơi rồi quát:

“Trật tự!”

Tôi chưa hiểu chuyện gì, ngẩng đầu nhìn ông đầy thắc mắc.

Kỹ thuật viên bước đến, đưa tôi xem màn hình. Chỉ liếc một cái, dạ dày tôi đã cuộn lên từng đợt buồn nôn.

Đúng lúc ấy, con tôi trong lòng bắt đầu quấy khóc. Tôi vội vàng dịu dàng dỗ con.

Việc sáng suốt nhất đời tôi, là bước chân vào phiên tòa này.

Cố Trầm Chu, anh đúng là… ghê tởm đến cực điểm.

“Cốc—!”

Tiếng búa phán quyết vang lên. Giọng thẩm phán lạnh lẽo như băng.

Màn hình thay đổi, từ hóa đơn chuyển thành tin nhắn và ảnh chụp được làm mờ.

“Qua xác minh, Cố Trầm Chu che giấu xu hướng tính dục, lừa kết hôn, cùng gia đình âm mưu chiếm đoạt tài sản của bên nữ, thậm chí còn lên kế hoạch bế con bỏ trốn sau sinh.”

“Sau khi hội đồng xét xử thảo luận, tòa tuyên phạt các hành vi liên quan như sau:”

“Cố Trầm Chu phạm tội lừa đảo, cố ý chuyển nhượng tài sản chung trái pháp luật, bị kết án 3 năm tù, phải bồi thường thêm 100.000 tệ, tước quyền nuôi con, vĩnh viễn không được phép yêu cầu thăm nom con.”

“Cha anh ta – Cố Vân Sơn, và mẹ anh ta – Triệu Diễm Diễm, với vai trò đồng phạm trong kế hoạch lừa hôn, bị tuyên 1 năm tù giam.”

“Và cấm vĩnh viễn Cố Trầm Chu cùng các thân nhân tiếp cận mẹ con Tô Hạ.”

Cả phiên tòa nổ tung.

Mặt Cố Trầm Chu trắng bệch như xác chết, gào lên điên loạn:

“Không đúng! Không đúng! Không phải như vậy…”

“Các người tự ý truy cập ký ức của tôi, cái này đâu liên quan vụ án! Thu thập chứng cứ kiểu gì vậy? Tôi muốn kháng cáo!”

Trợ lý thẩm phán bật cười lạnh lùng:

“Những bằng chứng này không lấy từ ký ức, mà do điều tra viên phát hiện sai phạm trong lúc kiểm toán, sau đó trích xuất từ tin nhắn điện thoại hợp lệ, hoàn toàn hợp pháp.”

Mạng xã hội nổ tung với các từ khóa liên quan vụ Cố Trầm Chu – Tô Hạ, lập tức leo lên top tìm kiếm.

【Vãi! Gay lừa cưới, tính cuỗm con bỏ trốn!】

【Nguyên cái nhà này là băng nhóm lừa đảo thì đúng hơn!】

【Tòa xử đỉnh thật! Đúng kiểu khiến hắn ta “chết xã hội”!】

Sau lưng tôi, Cố Trầm Chu vẫn đang gào:

“Tôi muốn kháng cáo! Các người đang hãm hại tôi!”

Nhưng lần này, không còn ai để tâm đến tiếng hét của anh ta nữa.

Tôi ôm con, chậm rãi rời khỏi phòng xử án.

Hôm nay trời rất đẹp.

Giống như cuộc sống sắp tới của mẹ con tôi:

Đường đường chính chính. Sạch sẽ thảnh thơi.

(Hoàn chính)

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)