Chương 4 - Giả Vờ Yêu Đương Có Thật Không
13
Đi đến sau căn nhà, đêm ấy thật yên tĩnh và sâu lắng.
Gió đêm nhè nhẹ thổi qua tán lá, tạo nên tiếng xào xạc êm dịu.
Tôi ngẩng đầu nhìn trời, sao sáng đầy trời, lấp lánh như những viên kim cương gắn trên nền trời đêm – đẹp đến nghẹt thở.
Thẩm Bạch không biết từ lúc nào đã lặng lẽ bước đến đứng cạnh tôi.
Hơi thở của anh ở ngay bên cạnh, mang theo một cảm giác vững vàng, khiến tim tôi đập nhanh hơn một nhịp.
Anh bất ngờ nắm lấy cổ tay tôi – bàn tay ấm áp và dứt khoát ấy truyền qua da thịt, như có dòng điện nhẹ lan khắp cơ thể, làm lòng tôi gợn sóng.
Tôi cảm thấy hai má mình nóng lên, một làn đỏ nhẹ nhuộm lên mặt tôi như ánh hoàng hôn rải trên mây, mang theo bí mật ngọt ngào mà chính tôi cũng ngại thừa nhận.
Ánh mắt Thẩm Bạch nhìn tôi như ngôi sao sáng nhất giữa bầu trời đêm, đầy chân thành và dịu dàng.
Anh chậm rãi lấy ra một chiếc nhẫn tinh xảo từ trong túi áo – dưới ánh trăng, nó lấp lánh như mang theo tất cả những điều anh muốn nói.
“Kiều Kiều, anh đến đây là vì em.”
Giọng anh trầm thấp và sâu lắng:“Anh thích em. Từ lần đầu tiên gặp em… anh đã thích rồi.”
Khoảnh khắc đó, tôi cảm nhận được sự hồi hộp và mong chờ trong ánh mắt anh, như thể cả thế giới đều ngưng lại, chỉ còn câu nói ấy vang lên giữa không gian.
Anh run nhẹ, nhưng vẫn hỏi bằng giọng chân thành:“Em… em có đồng ý ở bên anh không?”
Tôi chìm đắm trong niềm hạnh phúc bất ngờ ấy, tim như được bao phủ bởi một giai điệu ngọt ngào, một cảm xúc khó diễn tả đang lan rộng khắp lồng ngực.
Dưới ánh trăng dịu dàng, tôi nhẹ nhàng nhưng dứt khoát gật đầu.
Hàng mi hơi run và đôi má ửng hồng chính là lời hồi đáp sâu sắc nhất tôi dành cho anh.
Thẩm Bạch thấy tôi gật đầu thì mừng như điên, lập tức đeo chiếc nhẫn vào ngón trỏ tôi.
Kỳ lạ là… vừa khít đến hoàn hảo, như thể chiếc nhẫn ấy sinh ra chỉ để chờ khoảnh khắc này.
Anh kích động ôm tôi lên, quay vòng vòng tại chỗ, tiếng cười vang vọng khắp bầu trời đầy sao.
Tôi vẫn còn ngơ ngác, bất giác hỏi: “Làm sao anh biết được size tay của em?”
Anh cười như một đứa trẻ, đôi mắt lấp lánh vừa gian xảo vừa đắc ý: “Hôm trước lúc em bị thương tay, anh đã ghi nhớ rồi.”
Khoảnh khắc đó, tôi mới thật sự hiểu rõ sự tỉ mỉ và tình cảm sâu đậm anh luôn âm thầm dành cho tôi.
Tình cảm ấy khiến tôi càng thêm chắc chắn: Anh chính là người đặc biệt nhất trong đời mình.
Bình luận trực tiếp thì đúng nghĩa nổ tung:
“AAAAAAAAAAA!!! Tết đến rồi!!!”
“Dù lời tỏ tình này nghe hơi sến súa… nhưng cảm động thiệt sự đó trời!”
“Huhu! Tui đã đẩy thuyền hai người họ từ hồi cấp 3, không ngờ sau bao năm, vẫn có hậu truyện!”
“Khoan đã… mấy người quên mất Lý Ảo ở hồ Đại Minh rồi à?”
“Ủa ha, ổng đâu rồi trời?”
Người đã xem livestream cá nhân của Lý Ảo: “Ổng ngủ gục bên lề đường rồi. Tuổi trẻ đúng là tốt ghê, ngả đầu xuống là ngủ được.”
“? Kể chi tiết đi.”
“Ảo Ảo ra ngoài giải rượu, đi được vài bước đã say gục luôn.”
“HAHAHAHAHA anh ấy giờ giống mấy ông chồng trong phim AV không bao giờ tỉnh lại á (không phải nha!!!)”
“Rượu nếp nhà làm đúng là thấm từ từ mà thấm sâu thật.”
“Trời ơi tui biết cái này nè mới đó còn ‘rượu nhà làm nhẹ mà’, phút sau đã ngủ trong ruộng rồi.”
“HAHAHAHAHAHAHAHA!”
Hôm đó, nhờ có cameraman nhắc nhở, tụi tôi mới tìm được Lý Ảo nằm sõng soài bên lề đường.
Cuối cùng, vẫn là Thẩm Bạch cõng anh ấy về.
Trên đường, Lý Ảo còn lẩm bẩm trong mơ: “Bố mẹ phải ở bên nhau thật hạnh phúc đó nha…”
14
Ban đầu tôi và Thẩm Bạch đều tưởng Lý Ảo say quá nên nhớ… bố mẹ ruột.
Nhưng sau khi được fan CP phổ cập kiến thức, mới biết “bố mẹ” là biệt danh fan đặt cho tôi với Thẩm Bạch từ thời còn là couple nổi đình đám.
Đến khi Lý Ảo tỉnh lại, mở nick phụ trên Weibo… bọn tôi sững sờ.
Cấp độ tài khoản siêu thoại couple còn cao hơn cả fan ruột lâu năm.
Thư mục lưu trữ toàn là ảnh cũ của tôi với Thẩm Bạch, và cậu ta chưa từng bỏ sót một ngày check-in trong siêu thoại.
Bình luận cùng chung tông: “Chị em ơi, hóa ra chị cũng mê couple Bạch Nguyệt!”
“Cười chết, giờ Ảo Ảo cũng là người quen trong giới fan couple rồi.”
“Thì ra cậu ấy thật sự là… con ruột của hai người bọn họ (chèn icon chó giữ mạng).”
“Lý Ảo: Bố mẹ ơi, về sống chung lại đi!”
“Người ở trên đừng đi, bạn làm tôi sặc nước đó!”
Sáng hôm sau, tôi vừa xuống cầu thang thì thấy Thẩm Bạch đã chuẩn bị sẵn bữa sáng chờ tôi và Lý Ảo cùng ăn.
“Chào buổi sáng!” – tôi mỉm cười chào anh, rồi nhìn một bàn đầy đồ ăn sáng: “Wow, thịnh soạn thật đấy!”
“Ừm ừm! Sau này ngày nào anh cũng nấu cho em ăn nha!” – Thẩm Bạch đặt bát cháo xuống trước mặt tôi, chống cằm, đôi mắt sáng long lanh.
…Ủa gì vậy trời? Yêu đương kiểu gì mà thấy… hơi sai sai á.
Nghĩ đến việc anh vừa từ “crush thầm” thăng lên làm người yêu chính thức, tôi cũng chẳng nỡ dội gáo nước lạnh.
“Được thôi!” – Dù sao tôi cũng rất muốn mỗi ngày đều được gặp anh.
Nghe câu trả lời của tôi, Thẩm Bạch bỗng im lặng.
Tôi nghiêng đầu: “Sao vậy? Tự dưng im re là sao…”
Đột nhiên, tai anh đỏ rực lên, rồi anh bật ra một câu: “Con thứ hai sau này sẽ mang họ anh!”
Ủa??? Anh đang nghĩ gì vậy???
“Tức là… bố mẹ sẽ cho con thêm em à?” – Lý Ảo vừa ngủ dậy, đi xuống cầu thang, mặt mũi hớn hở hỏi.
“Không phải, cậu nhận là fan CP rồi đấy à?” – tôi hỏi ngược lại.
“Khó tiếp nhận lắm à?” – cậu ta nhún vai.
“Em đã đẩy thuyền hai người từ hồi cấp 3 rồi đó. Không ngờ có ngày được chính tay giúp ‘bố mẹ’ tái hợp.”
“Thế cậu biết mình bị lộ từ khi nào? Hôm qua không phải say ngủ bất tỉnh nhân sự sao?”
“Tôi tỉnh sớm mà!” – Lý Ảo hớn hở tuyên bố.
… Ờ thì, được thôi.
Lý Ảo tỉnh từ lâu, hoàn toàn không quan tâm đến việc tối qua mình bị lộ, thậm chí còn tỏ ra rất thích thú.
Có khi trong cái nhà này chỉ còn mình tôi là người bình thường không ta?
“Lại đây ăn sáng đi.” – Thẩm Bạch cũng múc cho Lý Ảo một bát cháo, khuôn mặt tràn ngập yêu thương mà mời gọi.
Anh ơi… hôm qua anh đâu có đối xử với cậu ta thế đâu nhỉ?
Bình luận trực tiếp cười bò:“Mọi người có để ý không? Sau khi biết Lý Ảo là fan CP, thái độ của anh Thẩm quay ngoắt 180 độ liền luôn.”
“Thật sự luôn đó, trước còn lạnh như băng mà.”
“Không chỉ 180 độ đâu nha, là quay tận 720 độ như mấy động tác xoay người của Thomas luôn ấy.”
“Thẩm Bạch: Không giành vợ với tôi? OK, qua cửa rồi.”
“Tội nghiệp Kiều Kiều bị kéo fame, về đây tụi tui bảo vệ.”
…
15
Sau khi chương trình kết thúc, mỗi ngày của tôi đều gắn liền với Thẩm Bạch – đi đâu cũng dính lấy nhau, thỉnh thoảng lại đăng ảnh couple cho vui.
Còn Thẩm Bạch thì… hoàn toàn buông thả trên tài khoản phụ.
Xóa sạch mấy mẹo vặt “cua crush”, chuyển sang lưu loạt “bí kíp giữ vợ”:
《Làm sao nắm giữ trái tim phụ nữ》 《Bước đầu để nắm trọn bạn gái – chính là cái bụng của cô ấy》 《Làm sao vượt qua cơn khủng hoảng 7 năm yêu》 《Phòng tránh “ngứa 7 năm” như thế nào》 …
Pha đổi hướng quá mạnh này khiến fan anh ta ồ ạt kéo sang bình luận dưới bài viết của tôi:
“Chị ơi, chị mau cho anh tôi một danh phận đi, giờ anh ấy sốt ruột muốn lấy vợ đến mức này rồi đó!”
“Chị! Chị ơi! Mau rước ảnh đi! Em chịu không nổi nữa rồi!”
Thẩm Bạch cũng không ngại ngần rep lại: “Không vậy thì làm sao có vợ được chứ.”
Fan: “…”
Và thế là phần bình luận biến thành sàn diễn tấu hài:“Hấp tấp quá anh ơi, cưới rồi còn ly dị được mà. Chưa cưới mà đã như người sắp về hưu rồi (tặng bút ♥)”
“Thẩm Bạch: Các người chỉ là đang ghen tị với tôi thôi!”
“Cười muốn xỉu, chọc cho anh Thẩm vỡ phòng đúng là dễ như thở.”
…
Trước yêu cầu được công khai mối quan hệ của Thẩm Bạch, tôi không nghĩ ngợi gì đã đồng ý – dù sao thì cả thế giới cũng biết chúng tôi yêu nhau rồi còn gì.
Tôi đăng một tấm hình anh ấy ôm tôi từ phía sau, mặt hai đứa cùng soi gương, caption: “Giới thiệu với mọi người, đây là bạn trai mình.”
Ngay lập tức, Thẩm Bạch chia sẻ lại bài viết với caption: “Thấy chưa, vợ tôi đó!”
Fan bình luận rần rần:“Chị ơi, thôi kệ ảnh đi, chiều luôn cho rồi!”
“Tui mê! Tui mê! Mê quá trời mê luôn rồi!”
“Anh rể ngây thơ ghê á, trước giờ không thấy là cái đầu yêu đương cắm chặt đến vậy luôn á.”
“Thẩm Bạch: Yêu đương đúng là sướng! SƯỚNG SƯỚNG SƯỚNG!”
“Thẩm Bạch: Vợ cưng tôi đó, tôi đâu làm gì được. Đây là vợ tôi mà!”
“Ok ok, lễ cưới để chị tôi đứng giữa là được chứ gì?”
“HAHAHAHA thôi, chiều ảnh luôn đi chị!”
End