Chương 8 - Giá Trị Của Rượu Và Tình Yêu

Chẳng bao lâu sau, tập đoàn Giang thị chính thức đứt gãy dòng tiền, ngân hàng cũng bắt đầu thúc ép đòi nợ.

Nghe nói hai cha con nhà họ Giang chạy vạy khắp nơi trên thế giới cầu cứu, nhưng không ai chịu ra tay giúp đỡ.

Hôm tin Giang thị phá sản leo lên hot search, trời đổ mưa như trút.

Quản gia cầm ô bước vào:

“Thiếu gia, cô Giang đã quỳ ngoài cổng được một tiếng rồi.”

Tôi không thèm ngẩng đầu:

“Đừng quan tâm, cứ để cô ta quỳ.”

Ngoài cửa sấm sét vang dội, Giang Vãn toàn thân ướt sũng, quỳ rạp trong mưa, lớp trang điểm lem nhem như ma quỷ.

“Cố tổng!” Cô ta ngẩng đầu nhìn về cổng nhà tôi, khản giọng gào lên:

“Tất cả đều là lỗi của tôi, là tôi sai rồi!”

“Xin anh, tha cho nhà họ Giang một con đường sống!”

Tôi thong thả lật xem tạp chí y học, chỉ thấy vô vị.

Không buồn đáp lời, tôi đứng dậy về phòng.

Qua khung cửa kính trong phòng, tôi từ trên cao nhìn xuống Giang Vãn.

Lúc này, cô ta thật sự nhếch nhác chẳng khác gì một con chó bị bỏ rơi.

Ngày xưa liên hôn với cô ta, nhà họ Cố chúng tôi đã không ít lần dang tay giúp đỡ Giang thị.

Ngay cả Giang Vãn, cái danh “tổng giám đốc bất khả chiến bại” trên thương trường cũng chỉ là nhờ mang họ Cố — người ta nể mặt mà thôi.

Đáng tiếc, cô ta tự mãn quá sớm.

Giờ nhà họ Cố rút lại tất cả, để cô ta hiểu rằng — không có Cố gia, Giang gia chẳng là gì cả.

Đột nhiên, giữa màn mưa xuất hiện một bóng người lao đến.

Là Lâm Gia Dương.

Cậu ta giơ áo khoác lên che cho Giang Vãn:

“Tổng Giám đốc! Cô làm gì vậy, sao lại tự dày vò mình như thế?”

“Đi với tôi đi, mưa thế này sức khỏe cô chịu không nổi đâu. Nghe tôi, chúng ta đi thôi, đừng cầu xin anh ta nữa.”

Giang Vãn vùng vẫy đẩy cậu ta ra:

“Cậu biết gì chứ! Giang thị sắp sụp đổ rồi!”

“Bây giờ chỉ có Cố Trầm Chu mới cứu được Giang thị!”

“Không đâu!” Lâm Gia Dương siết chặt vai cô ta, “Cô hãy tin tôi, chúng ta cùng cố gắng, nhất định sẽ vực dậy được!”

“Cô quên rồi sao? Trong tay chúng ta vẫn còn một dự án át chủ bài.”

“Chỉ cần gom đủ vốn khởi động, mọi thứ sẽ ổn thôi. Đừng sợ, tôi sẽ ở bên cô, chúng ta cùng vượt qua.”

Tôi lạnh lùng nhìn hai người ngoài cổng, nhấc điện thoại gọi bảo vệ:

“Đuổi đôi uyên ương hoang kia khỏi cửa cho tôi.”

Dưới sự áp giải của bảo vệ, cuối cùng họ cũng rời đi.

Ba ngày sau, tôi nhận được một tin nhắn từ Giang Vãn:

【Tôi và Gia Dương đã kết hôn. Cố Trầm Chu, cho dù bây giờ anh có hối hận, chúng ta cũng không còn khả năng nữa rồi.】

Kèm theo tin nhắn đó là một bức ảnh chụp giấy đăng ký kết hôn và ảnh cưới của cô ta với Lâm Gia Dương.

Trong ảnh, cô ta đội khăn voan rẻ tiền, còn Lâm Gia Dương mặc một bộ vest thuê.

Không hiểu cô ta lấy đâu ra tự tin đến vậy, đến mức khiến tôi bật cười.

Tôi chỉ nhắn lại một chữ: “Chúc mừng”, rồi lập tức chặn số, xóa toàn bộ liên lạc.

Thế giới bỗng trở nên yên tĩnh lạ thường.

Một tháng nữa trôi qua.

Hôm đó tôi trực ca đêm.

Vì không có bệnh nhân, tôi lấy điện thoại ra giết thời gian, không ngờ lại lướt trúng cảnh Giang Vãn đang livestream bán hàng.

Trên màn hình, Giang Vãn đang ra sức chào mời gói dầu gội “mua 1 được 3 – freeship toàn quốc” với giá 9.9 tệ.

Còn Lâm Gia Dương đứng bên cạnh hô hào:

“Gia đình ơi bấm theo dõi nha!”

Tôi lạnh mặt tắt ngay livestream.

Sáng hôm sau hết ca, tôi về nhà định ngủ bù, thì chuông cửa vang lên liên hồi.

Trên màn hình giám sát, Giang Vãn đầu tóc rối bù đang điên cuồng đập cửa:

“Cố Trầm Chu! Anh nhất định phải dồn tôi đến chết sao?!”

Tôi ấn nút nói chuyện:

“Cô Giang, chồng cô biết cô đến nhà chồng cũ phát điên thế này không?”

Cô ta đột nhiên quỳ sụp xuống:

“Chuyện bồi thường chai rượu đó… có thể… có thể thương lượng được không…”

“Không thể.” Tôi lạnh lùng cắt lời,

“Lo mà livestream kiếm tiền đi, không thì gặp nhau ở toà.”

Tôi xoay người bước vào nhà.

Lúc ấy, TV đang phát bản tin:

【Tập đoàn Giang thị chính thức tuyên bố phá sản, người sáng lập họ Giang bị khởi tố vì tình nghi biển thủ quỹ công】

Điện thoại rung lên.

[Tài khoản đuôi số 8888 của Quý khách đã nhận được 50.000.000,00 tệ tiền bảo hiểm chi trả.]

Tôi mỉm cười.

Cuối cùng, công bằng — đến muộn nhưng không vắng mặt.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)