Chương 7 - Gặp Nhau Sau Ba Năm Yêu Xa
Từ cửa phòng đến ghế sofa không xa, nhưng tôi đi không vững, lần đầu tiên hiểu được cảm giác “hôn đến mềm chân” là như thế nào.
Thứ cảm xúc này vừa xa lạ, lại vừa gây nghiện. Hạ Lâm khẽ nhấc người lên khỏi tôi một chút, nhìn vào mắt tôi, nhưng rồi lại không kìm được mà cúi đầu hôn tiếp.
Lúc thì anh chủ động, lúc thì tôi vươn tay vòng qua cổ anh, ngửa đầu lên, hôn trả.
Thời gian cứ thế trôi qua tôi cũng chẳng biết là bao lâu – nhưng chắc chắn không ngắn.
Tôi tựa đầu lên tay vịn sofa, nhìn người con trai đang cúi xuống phía mình, đầu ngón tay khẽ lướt qua gò má anh, cười nói:
“Hạ Lâm em thật sự rất trẻ.”
Hạ Lâm nghiêng đầu, hôn vào lòng bàn tay tôi rồi nói:
“Chị cũng trẻ mà.”
Thật ra tôi chỉ hơn anh có ba tuổi.
Nhưng điều tôi muốn nói là, cái sức sống tươi mới từ anh ấy rất cuốn hút.
Sự bồng bột ngày xưa – khi còn chưa biết tôi tên gì mà đã dám tỏ tình – giờ nhìn lại… lại thấy đáng yêu.
Sau này tôi từng hỏi anh, vì sao lại có cảm tình với một người chưa từng gặp ngoài đời.
Hạ Lâm khi đó 18 tuổi, đã trả lời:
“Lúc đó trong đầu em toàn nghĩ đến chị, nghĩ đến giọng nói và những câu chị từng nói.em tin rằng trên đời có kiểu gắn kết tâm hồn, còn chị là của em.”
Lúc đó tôi vừa mới tốt nghiệp đại học, vào công ty gia đình làm việc, rất bận rộn và mệt mỏi. Chính anh là người cùng tôi thức khuya làm việc, cùng trò chuyện, giải tỏa mọi áp lực.
Tình cảm, ban đầu chỉ là chút rung động giữa hai giới tính, nhưng dần dần tích lũy… rồi đầy đến mức không thể chứa được, chỉ muốn tiến xa hơn một bước.
Đừng nói là tình yêu qua mạng, ngay cả những người chỉ đơn thuần làm bạn qua mạng ba năm mà ngày nào cũng trò chuyện, cũng có thể nảy sinh tình cảm.
Người chưa từng gặp mặt, vị trí trong tim cũng sẽ thay đổi.
Tôi nghịch tóc Hạ Lâm cảm thấy mọi chuyện đúng là như vậy thật.
Tôi trêu anh:
“Ngày xưa ai là người hay đăng ảnh bụng múi trên story rồi tự xưng là ‘nam thần đại chúng’ vậy? Gặp mặt rồi thì lại ngại gần chết.”
Hạ Lâm bất ngờ chôn mặt vào cổ tôi, má áp sát, hơi thở ấm áp phả lên da tôi. Anh thì thầm:
“Những cái đó… là chỉ để chị xem thôi.”
10
Tất nhiên, lúc đầu tôi cũng không đồng ý lời tỏ tình của anh.
Một đứa nhóc 18 tuổi thì hiểu gì về tình yêu?
Cho dù hiểu, thì cũng là với người cùng lứa tuổi.
Tôi tuy chỉ hơn anh ba tuổi mấy tháng, nhưng giữa người đã tốt nghiệp đại học và người mới vào đại học, cái nhìn về cuộc sống là hoàn toàn khác biệt.
Bị từ chối, Hạ Lâm cũng không nói gì, vẫn tiếp tục rủ tôi chơi game, hoặc khi tôi bận thì sẽ giúp tôi hoàn thành nhiệm vụ luôn.
Nhưng anh bắt đầu đăng story thường xuyên hơn.
Những bức ảnh và video tập gym, cơ thể anh trong đó so với mấy “hot boy mạng” thì không hề kém cạnh.
Lúc đầu tôi còn tưởng ảnh là ảnh mạng.
Nhưng thời gian trôi qua tôi không thể không tin – người trong ảnh chính là anh.
Lời của Hạ Lâm khiến tôi bật cười, lồng ngực khẽ rung lên vài cái, tôi cười trêu:
“Em đúng là có tâm cơ ghê.”
Anh ngẩng đầu nhìn tôi, mặt hơi ửng hồng, tóc cũng bị tôi vò rối lên, nhưng vẫn hỏi:
“Vậy bây giờ chị muốn sờ không?”
Tôi đúng là không thể phủ nhận sự hấp dẫn từ body của anh. Trước đây anh từng hỏi tôi thích kiểu người như thế nào, tôi cũng không nỡ nói dối, chỉ còn cách trêu ngược lại, hỏi xem có cho sờ không.
Lúc đó Hạ Lâm nói:
“Cho chứ, chị là bạn gái mà.”
Tôi đặt tay lên bụng anh qua lớp áo mỏng, cơ thể anh lập tức căng lên – cảm giác của cơ bụng rõ rệt.
Tôi dịch tay lên trên một chút, nhẹ nhàng bóp thử một cái.
Anh khẽ rên một tiếng.
Tôi còn định nói gì đó… nhưng Hạ Lâm đã cúi xuống, chủ động hôn tôi lần nữa rồi.
Nụ hôn này thật dài và da diết, đến mức tôi cũng không nhớ rõ lòng bàn tay mình đã luồn vào dưới vạt áo anh ấy từ lúc nào – cứ như một hành động vô thức.
Tay mình từ khi nào lại “tự giác” đến mức đó chứ…
Lúc tôi nhận ra bản thân đang làm gì và định rút tay lại, thì Hạ Lâm đã nắm lấy mu bàn tay tôi qua lớp vải, giữ chặt lại.
Anh cầm tay tôi, dẫn dắt lòng bàn tay chạm lên thân thể rắn chắc của anh, từ từ cảm nhận từng chút một.
Cậu trai trẻ vốn trông có vẻ ngoan ngoãn, lúc này lại dùng lực khiến tôi chẳng có cơ hội từ chối.
“Chị thấy sao?” – Bên tai đột nhiên vang lên tiếng nói của Hạ Lâm.
Kèm theo là hơi thở dồn dập của anh – vừa gợi cảm, vừa mang đầy hơi thở ám muội như muốn nhấn chìm cả hai.
Tôi nhìn vào mắt anh: “Rất tuyệt.”
“Vậy chị có thích không?” – Anh hỏi.
Tôi hôn nhẹ lên môi anh: “Thích em trước, rồi mới thích cơ thể em.”
Hạ Lâm nghe xong thì ngẩn ra vài giây, sau đó khóe môi cong lên, cúi đầu ôm chặt tôi hơn.
“Xong rồi chị ơi… Em bị chị mê hoặc mất rồi.”
Cậu trai ngày đầu gặp mặt còn ngại ngùng, giờ đã quay lại đúng dáng vẻ của Hạ Lâm từng trò chuyện cùng tôi suốt ba năm qua qua mạng.
Anh vốn là kiểu người thẳng thắn, chẳng ngại thể hiện tình cảm.
Những cuộc trò chuyện âu yếm mỗi đêm ngày trước, giờ đã trở thành sự gần gũi trực tiếp.
“Cũng khuya rồi, em có muốn về trường không?” – Tôi hỏi anh.
Ký túc xá của Hạ Lâm không có quy định giới nghiêm, nhất là với sinh viên sắp tốt nghiệp như anh. Hơn nữa, theo tôi biết, anh còn thuê một căn hộ nhỏ gần trường.
Trước giờ, rất nhiều đêm muộn, anh đều nằm ở căn hộ đó vừa làm việc, vừa nhắn tin với tôi.
Vừa tiện, vừa không ảnh hưởng đến ai.
“Em không muốn đi.” – Bạn trai nhỏ của tôi nói.
“Vậy em ngủ phòng bên kia đi.” – Tôi chỉ vào căn phòng còn lại trong suite.
“Được.” – Anh đồng ý ngay.