Chương 10 - EM ĐẾN CÙNG MÙA XUÂN

Dự án mà Hạ Thần và Tần Nhu đã cùng nhau vượt qua mọi thử thách, cuối cùng cũng hoàn thành một cách xuất sắc. Công trường, nơi từng là mảnh đất đầy những sóng gió và thử thách, giờ đây đã biến thành một khu đô thị hiện đại, sầm uất, mang đến sự phồn vinh và một diện mạo mới cho thành phố. Mọi nỗ lực, mọi giọt mồ hôi của cả đội ngũ đã được đền đáp xứng đáng.

Buổi lễ khánh thành diễn ra trong không khí trang trọng và hân hoan. Các đối tác, nhà đầu tư, và những người có liên quan đều có mặt để chứng kiến khoảnh khắc quan trọng này. Khách mời chúc mừng, không khí vui vẻ tràn ngập khắp nơi, nhưng trong tâm trí của Hạ Thần, có một điều quan trọng hơn cả – đó là Tần Nhu.

Cô đứng bên cạnh anh, mỉm cười nhẹ nhàng, ánh mắt vẫn bình tĩnh nhưng đầy tự hào. Hạ Thần nhìn cô với ánh mắt ngập tràn yêu thương. Những tháng ngày đầy gian nan đã qua, họ đã vượt qua tất cả, và giờ đây, họ đứng bên nhau, nhìn về tương lai tươi sáng.

Buổi lễ kết thúc, và khi mọi người đang rời đi, Hạ Thần đứng lại ở sân khấu, với một nụ cười tươi trên môi, nhưng trong ánh mắt anh có sự quyết tâm và chờ đợi. Anh nhìn về phía Tần Nhu, ra hiệu cho cô lại gần.

“Em có thể đến đây một chút không?” Hạ Thần gọi, giọng anh ấm áp và đầy sự kiên định.

Tần Nhu bước đến, ánh mắt cô dịu dàng và có phần tò mò. “Có chuyện gì vậy, Hạ Thần?”

Hạ Thần mỉm cười, nhưng trong ánh mắt của anh có một điều gì đó rất đặc biệt. Anh đưa tay ra, nắm lấy tay cô một cách nhẹ nhàng. Tần Nhu cảm nhận được sự căng thẳng trong lòng anh, nhưng vẫn không hề nhận ra điều anh sắp nói.

“Anh muốn em biết rằng, mọi khó khăn chúng ta trải qua, mọi thử thách chúng ta đối mặt, anh đều cảm thấy may mắn vì có em bên cạnh. Em là người đã giúp anh tìm thấy niềm tin, là người đã luôn đồng hành với anh, cả trong những lúc khó khăn nhất. Và anh...” Anh dừng lại một chút, ánh mắt anh trở nên sâu lắng hơn bao giờ hết, “Anh hi vọng em trở thành người đồng hành suốt đời của anh.”

Tần Nhu nhìn anh, đôi mắt cô sáng lên, nhưng vẫn còn ngỡ ngàng.

Hạ Thần nhẹ nhàng quỳ xuống, trong tay là một chiếc hộp nhỏ. Anh mở nắp hộp, để lộ một chiếc nhẫn kim cương lấp lánh. “Tần Nhu, em sẽ làm vợ anh chứ?”

Lời thổ lộ của Hạ Thần như xé tan không khí, một khoảnh khắc lặng im, rồi mọi người xung quanh đều hướng về phía họ, ánh mắt đầy sự chúc mừng. Tần Nhu đứng đó, đôi mắt sáng lên, ánh lệ hạnh phúc lấp lánh. Cô không ngờ rằng khoảnh khắc này lại đến nhanh như vậy, nhưng trong sâu thẳm trái tim, cô biết đây là điều mà cô đã chờ đợi từ lâu.

Cô khẽ mỉm cười, đôi môi hơi run, nhưng đáp lại một cách đầy chắc chắn. “Em đồng ý, Hạ Thần. Em sẽ là vợ anh.”

Ánh mắt Hạ Thần sáng lên, anh đứng dậy, nắm chặt tay cô và đặt chiếc nhẫn vào ngón tay cô một cách nhẹ nhàng. Tất cả những khó khăn, những gian nan, những thử thách của họ đã được đền đáp bằng khoảnh khắc này – khoảnh khắc họ chính thức bước vào một chặng đường mới của cuộc đời, nơi có tình yêu, có niềm tin và sự sẻ chia.

Khi anh kéo cô vào một cái ôm chặt, những tiếng vỗ tay và những lời chúc mừng vang lên xung quanh. Mọi người chứng kiến khoảnh khắc này đều hiểu rằng, không gì có thể ngăn cản được tình yêu của họ, và mọi khó khăn đều có thể vượt qua khi có tình yêu và sự đồng lòng.

Tần Nhu tựa vào vai Hạ Thần, cảm nhận được sự ấm áp từ anh. Cô biết rằng không có gì là hoàn hảo, nhưng với anh, cô có thể vượt qua tất cả. Cùng nhau, họ sẽ xây dựng một tương lai đầy hạnh phúc và trọn vẹn.

"Chúng ta đã đi qua rất nhiều thử thách, Hạ Thần. Và em tin rằng, chúng ta sẽ luôn đi cùng nhau đến cuối con đường." Tần Nhu thì thầm, giọng cô tràn ngập niềm tin.

"Anh cũng tin như vậy," Hạ Thần đáp, ánh mắt anh lấp lánh niềm hạnh phúc, “Với em, tất cả đều có thể.”

Cả hai nắm tay nhau, bước đi trong ánh sáng của tình yêu, để lại phía sau tất cả những khó khăn và thử thách. Từ đây, họ sẽ cùng nhau viết nên câu chuyện tình yêu trọn vẹn, không chỉ trong cuộc sống mà còn trong trái tim của họ.

Sau khi kết hôn, cuộc sống của Hạ Thần và Tần Nhu dường như trở thành một chuỗi ngày ngọt ngào và hạnh phúc. Công ty ngày càng phát triển, những thử thách cũng dần trở nên nhẹ nhàng hơn khi họ có nhau bên cạnh. Mọi người xung quanh không khỏi ngưỡng mộ sự hòa hợp và tình yêu sâu sắc mà họ dành cho nhau. Nhưng có một điều đặc biệt, một điều mà cả hai không ngờ tới – đó là sự xuất hiện của hai sinh linh bé nhỏ.

Một buổi sáng mùa xuân, khi Tần Nhu cảm thấy mệt mỏi bất thường và quyết định đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, bác sĩ thông báo với cô một tin vô cùng bất ngờ. Tần Nhu đang mang thai – và không phải một, mà là hai đứa trẻ. Cô không thể tin vào tai mình, trái tim đập mạnh, nhưng niềm vui xen lẫn sự lo lắng.

“Anh... Anh sẽ làm bố,” cô khẽ thì thầm khi thông báo cho Hạ Thần. Lúc ấy, Hạ Thần đang bận rộn với công việc, nhưng khi nghe được tin này, anh không thể kiềm chế cảm xúc. Mắt anh sáng lên, một nụ cười hạnh phúc hiện rõ trên gương mặt. Anh ôm chặt Tần Nhu vào lòng.

“Anh không thể tin được, chúng ta sẽ có con. Tần Nhu, Tần Nhu, em giỏi quá!” Hạ Thần nói trong sự hạnh phúc tột độ, giọng anh run lên vì xúc động.

“Anh không cần lo lắng. Cả hai đứa sẽ được chăm sóc thật tốt,” Tần Nhu cười, nhưng trong lòng cô cũng có chút lo âu, không biết sẽ phải đối mặt với thử thách mới này như thế nào.

Mọi chuyện nhanh chóng trở nên rộn ràng khi tin tức về sự mang thai của Tần Nhu lan ra. Cả gia đình và bạn bè đều vui mừng và chúc phúc cho họ. Mục Hoài, người bạn thân thiết của Hạ Thần, cũng không ngừng trêu chọc anh, bảo rằng cuối cùng thì Hạ Thần cũng sẽ phải đối diện với trách nhiệm làm cha.

Thời gian trôi qua, bụng Tần Nhu dần lớn lên và niềm hạnh phúc càng thêm tràn ngập. Cô luôn được Hạ Thần chăm sóc tận tình, từ những bữa ăn dinh dưỡng cho đến việc đảm bảo cô có không gian nghỉ ngơi đầy đủ. Nhưng điều khiến Tần Nhu bất ngờ là Hạ Thần không ngừng tự mình học hỏi về việc chăm sóc trẻ em, tìm hiểu về cách nuôi dạy con cái, thậm chí còn tham gia các lớp học về việc chăm sóc bà bầu và trẻ sơ sinh.

Ngày qua ngày, Tần Nhu cảm nhận được sự thay đổi trong Hạ Thần. Anh không chỉ là một người chồng tuyệt vời mà còn là một người cha đầy trách nhiệm. Anh luôn sẵn sàng làm mọi thứ để cô cảm thấy thoải mái và an tâm.

Ngày dự sinh đến gần, mọi thứ chuẩn bị cho sự chào đón cặp sinh đôi đã hoàn tất. Căn phòng của các bé được trang trí màu sắc nhẹ nhàng, tinh tế, và đầy đủ mọi thứ cần thiết. Hạ Thần đã chọn những món đồ đẹp mắt cho hai đứa trẻ, từ chiếc nôi nhỏ, những bộ quần áo dễ thương cho đến các đồ dùng cần thiết.

Vào một buổi chiều tháng 9, khi mùa thu đang tràn ngập không gian, Tần Nhu bắt đầu cảm nhận những cơn đau chuyển dạ. Hạ Thần không hề hoảng loạn mà ngay lập tức đưa cô đến bệnh viện. Trong suốt cả quá trình sinh nở, anh luôn ở bên cạnh cô, nắm chặt tay cô, động viên và dỗ dành. Anh thậm chí còn ghi lại từng khoảnh khắc quan trọng, sợ rằng sẽ bỏ lỡ một giây phút nào.

Và rồi, khi cơn đau qua đi, hai đứa trẻ chào đời khỏe mạnh. Một bé trai và một bé gái – cặp sinh đôi mà họ hằng mong đợi. Hạ Thần nhìn hai đứa con với ánh mắt đầy tự hào. Tần Nhu mỉm cười, nước mắt hạnh phúc rơi xuống, khi cô nhìn thấy những đứa con đầu lòng của mình.

“Chúng ta sẽ cùng nuôi dưỡng chúng thật tốt.” Tần Nhu thì thầm, gương mặt cô rạng rỡ hạnh phúc.

“Chắc chắn rồi. Chúng ta sẽ là một gia đình thật hạnh phúc.” Hạ Thần trả lời, ánh mắt anh không rời hai đứa trẻ, và rồi anh ngẩng lên nhìn Tần Nhu, ôm cô vào lòng. “Cảm ơn em, Tần Nhu, vì đã mang đến món quà tuyệt vời này cho chúng ta.”

Những tháng ngày tiếp theo trôi qua, cặp sinh đôi của Hạ Thần và Tần Nhu phát triển khỏe mạnh, đáng yêu. Hạ Thần và Tần Nhu đều chia sẻ công việc chăm sóc con cái, với Hạ Thần đặc biệt dành nhiều thời gian để chơi đùa và dạy dỗ chúng. Cả hai đều cảm nhận được niềm hạnh phúc trọn vẹn khi nhìn thấy các con lớn lên từng ngày.

Mỗi buổi sáng, khi cả gia đình quây quần bên nhau, Hạ Thần và Tần Nhu luôn cảm thấy như cả thế giới này đều chỉ thuộc về họ. Dự án đã thành công, tình yêu thăng hoa, và giờ là lúc họ bước vào một giai đoạn mới – giai đoạn của gia đình.

Cặp sinh đôi, một bé trai và một bé gái, được đặt tên là Tần Mộ Thần và Hạ Mộ Nhu. Cả gia đình Hạ Thần giờ đây đã hoàn chỉnh, và tình yêu của họ ngày càng sâu đậm, vững bền.

“Cảm ơn em, Tần Nhu, vì đã cho anh một gia đình trọn vẹn như thế này,” Hạ Thần nói, giọng anh nhẹ nhàng nhưng đầy sự chân thành.

“Cảm ơn anh, Hạ Thần, vì đã luôn ở bên em, trong mọi thử thách và hạnh phúc.” Tần Nhu mỉm cười, tay ôm hai đứa con vào lòng, cảm nhận được hạnh phúc trọn vẹn mà cuộc sống mang lại.

Và từ đây, họ biết rằng, dù có bất kỳ khó khăn nào phía trước, tình yêu của họ sẽ luôn là ngọn lửa soi sáng, giúp họ vượt qua tất cả.

[FULL]