Chương 2 - Sự hiện diện đầy bất ngờ - Đúng Lúc Gặp Được Người
2.
Tạ Cửu thích mở tiệc đãi khách.
Cũng thích gọi ta tới cùng tham gia bữa tiệc.
Hắn thích nghe những lời nịnh hót, khua môi múa mép rằng ta cùng hắn là cặp đôi kim đồng ngọc nữ, trời sinh một cặp.
Cũng thích nghe người khác gọi ta là “Tạ phu nhân”.
Hắn thích, ta cũng vậy.
Từ trước đến nay đều thuận theo ý của hắn.
Nhưng khi nghe thấy giọng của hắn trong phòng khách, không ngừng khen:
“Phu nhân của ta, tất nhiên là người giỏi nhất trong cái thiên hạ này.”
“Rượu mơ nàng tự tay ủ, có ngàn vàng cũng khó mà mua được…..”
Ta có chút bối rối. Thấy ta tới gần, đôi mắt Tạ Cửu sáng lên, đứng dậy tiến về phía trước.
“Phu nhân, nàng mau tới đây nào! Ta sẽ giới thiệu với nàng một vị huynh đệ cũ của ta trên chiến trường.”
“Thẩm huynh, đây là người mà ta đã nói qua với huynh, phu nhân của ta…..”
Thái độ quá mức nhiệt tình khiến ta cũng gọi theo “Thẩm huynh”.
Bỗng nhiên tim ta đập nhanh hơn, một cảm giác bất an xen lẫn khó chịu xuất hiện.
Còn chưa kịp suy nghĩ, chỉ nghe tiếng “cong” vang lên.
Ly rượu trong tay đối phương rơi xuống, vang vọng khắp căn phòng.
Người đàn ông đối diện có phần sửng sốt, gương mặt lộ rõ vẻ không thể tin nổi.
“A Lê….”
Hắn mấp máy môi, tiếng gọi nhỏ như muỗi kêu.
Khoảnh khắc nhìn rõ gương mặt kia, ta thấy không gian này quá bí bách, ngột ngạt.
Bởi trước mắt ta không phải ai xa lạ.
Mà chính là vị phu quân ba năm trước của ta vì cứu thiếp thất mà bỏ lại chính thê của mình - Thẩm Vấn An
……
Tay hắn hơi siết chặt.
Một cơn đau nhỏ kéo ta trở về với thực tại, cũng khiến cảm xúc của ta ổn định hơn.
Tạ Cửu đang cười.
Như thể không thấy vẻ thất thần của Thẩm Vấn An, ý cười không chạm tới đáy mắt.
Cũng đầy lo lắng, bất an.
“Phu nhân, Thẩm huynh lần đầu tới Vân Châu, nghe nói rượu mơ nàng ủ cực ngon, muốn xin một ít. Không biết liệu nàng có còn rượu không?”
Giọng điệu trở nên nhẹ nhàng, dịu dàng cùng cách xưng hô quá mức thân mật khiến ta bất lực.
Trong lòng không khỏi thở dài.
Còn điều gì không rõ ràng nữa?
Tạ Cửu rõ là đang cố tình.
Hắn cố tình thử ta có phải thật sự mất trí nhớ hay không?
Cũng cố tình muốn xem ta còn tình cảm với Thẩm Vấn An hay không….
Tạ Cửu thích mở tiệc đãi khách.
Cũng thích gọi ta tới cùng tham gia bữa tiệc.
Hắn thích nghe những lời nịnh hót, khua môi múa mép rằng ta cùng hắn là cặp đôi kim đồng ngọc nữ, trời sinh một cặp.
Cũng thích nghe người khác gọi ta là “Tạ phu nhân”.
Hắn thích, ta cũng vậy.
Từ trước đến nay đều thuận theo ý của hắn.
Nhưng khi nghe thấy giọng của hắn trong phòng khách, không ngừng khen:
“Phu nhân của ta, tất nhiên là người giỏi nhất trong cái thiên hạ này.”
“Rượu mơ nàng tự tay ủ, có ngàn vàng cũng khó mà mua được…..”
Ta có chút bối rối. Thấy ta tới gần, đôi mắt Tạ Cửu sáng lên, đứng dậy tiến về phía trước.
“Phu nhân, nàng mau tới đây nào! Ta sẽ giới thiệu với nàng một vị huynh đệ cũ của ta trên chiến trường.”
“Thẩm huynh, đây là người mà ta đã nói qua với huynh, phu nhân của ta…..”
Thái độ quá mức nhiệt tình khiến ta cũng gọi theo “Thẩm huynh”.
Bỗng nhiên tim ta đập nhanh hơn, một cảm giác bất an xen lẫn khó chịu xuất hiện.
Còn chưa kịp suy nghĩ, chỉ nghe tiếng “cong” vang lên.
Ly rượu trong tay đối phương rơi xuống, vang vọng khắp căn phòng.
Người đàn ông đối diện có phần sửng sốt, gương mặt lộ rõ vẻ không thể tin nổi.
“A Lê….”
Hắn mấp máy môi, tiếng gọi nhỏ như muỗi kêu.
Khoảnh khắc nhìn rõ gương mặt kia, ta thấy không gian này quá bí bách, ngột ngạt.
Bởi trước mắt ta không phải ai xa lạ.
Mà chính là vị phu quân ba năm trước của ta vì cứu thiếp thất mà bỏ lại chính thê của mình - Thẩm Vấn An
……
Tay hắn hơi siết chặt.
Một cơn đau nhỏ kéo ta trở về với thực tại, cũng khiến cảm xúc của ta ổn định hơn.
Tạ Cửu đang cười.
Như thể không thấy vẻ thất thần của Thẩm Vấn An, ý cười không chạm tới đáy mắt.
Cũng đầy lo lắng, bất an.
“Phu nhân, Thẩm huynh lần đầu tới Vân Châu, nghe nói rượu mơ nàng ủ cực ngon, muốn xin một ít. Không biết liệu nàng có còn rượu không?”
Giọng điệu trở nên nhẹ nhàng, dịu dàng cùng cách xưng hô quá mức thân mật khiến ta bất lực.
Trong lòng không khỏi thở dài.
Còn điều gì không rõ ràng nữa?
Tạ Cửu rõ là đang cố tình.
Hắn cố tình thử ta có phải thật sự mất trí nhớ hay không?
Cũng cố tình muốn xem ta còn tình cảm với Thẩm Vấn An hay không….