Chương 10 - Đứa Con Từ Đâu Đến

🔥 Mời bạn theo dõi page Gợi Ý Truyện Zhihu để đọc sớm nhất các truyện mới nhất!

Trước chuyến đi, tôi hẹn gặp luật sư Lâm và Tô Tình tại một quán cà phê ở sân bay.

Ánh nắng xuyên qua lớp kính lớn đổ xuống nền, chúng tôi trò chuyện vui vẻ, như thể những sóng gió trong quá khứ… chưa từng tồn tại.

Trước giờ lên máy bay, tôi nhận được một email cảm ơn ẩn danh.

Người viết nói rằng anh là một người cha từng khổ sở vì các vấn đề hộ tịch.

Nhờ chương trình phỏng vấn của tôi, anh đã được cơ quan chức năng giúp đỡ và giải quyết ổn thỏa.

Tôi bước lên máy bay, tìm đến chỗ ngồi.

Máy bay bắt đầu lăn bánh, rồi từ từ cất cánh.

Tôi nhìn xuống thành phố ngày càng nhỏ lại bên dưới, ánh đèn từ hàng ngàn ngôi nhà lấp lánh như những vì sao.

Tôi mở điện thoại, màn hình hiển thị bức ảnh mới từ cha mẹ Lạc Lạc gửi vài ngày trước.

Cậu bé ấy — từng là một con tốt thí bị lôi kéo vào âm mưu — giờ đây mặc đồng phục sạch sẽ, đeo ba lô, nở nụ cười trong sáng, rạng rỡ khi tham gia đại hội thể thao ở trường.

Nụ cười ấy, như đang nói với tôi:

“Mọi việc cô đã làm… đều xứng đáng.”

Tôi khẽ gập điện thoại lại, nhìn ra cửa sổ.

Máy bay xuyên qua tầng mây, ánh hoàng hôn rực rỡ ập vào tầm mắt.

Một biển trời chói sáng.

Tôi biết: dù phía trước còn nhiều giông bão, tôi cũng sẽ luôn đủ dũng khí để đối diện.

Vì tôi không chỉ học được cách khoác lên mình một bộ giáp sắt kiên cường để tự vệ,

mà còn học được cách giữ lại sự mềm mại trong tim để yêu thế giới này.

Câu chuyện của tôi, không phải là kết thúc của hận thù.

Mà là hành trình của một người phụ nữ, từ đống đổ nát xây dựng lại bản thân — và cuối cùng, vươn về phía ánh sáng.

Cơn ác mộng bắt đầu từ một cuốn sổ hộ khẩu — giờ đây đã trở thành dấu ấn không thể xóa nhòa trong đời tôi.

Nó luôn nhắc tôi: hãy tỉnh táo, và dũng cảm.

Tôi nhắm mắt lại, cảm nhận tiếng động cơ bay đều đều.

Chuyến hành trình mới… chỉ vừa mới bắt đầu.

Báo cáo Nếu phát hiện thiếu chương hoặc bất kỳ vấn đề nào, hãy phản hồi cho tôi! :)