
Khi mang thai được năm tháng, tôi mua một cái tủ mới cho phòng cưới, định để đồ cho em bé.
Chồng tôi nhìn thấy, lập tức cười khẩy.
“Buồn cười thật, chúng ta còn chưa cưới nhau, đây cũng không phải nhà cô, bày vẽ cái gì?”
Tôi nghiến răng, nhắc anh ta rằng tuần sau là lễ cưới của chúng ta.
Anh ta như vừa sực nhớ ra điều gì, gắt lên một cách khó chịu:
“Quên không nói với cô, đám cưới hoãn rồi. Nhà tôi bảo đợi Giao Giao thi đậu cao học rồi mới cưới, như thế gọi là song hỷ lâm môn.”
“Dù sao thì cái bụng của cô vẫn còn vài tháng nữa mới sinh, tôi cũng chưa vội làm cha. Giao Giao đang ôn thi vất vả, nếu bị cô làm phiền đến nỗi thi trượt thì cô chính là tội nhân thiên cổ đấy!”
Tiếng cô bạn thanh mai trúc mã của chồng vang lên từ phòng khách:
“Anh Tú, Tiểu Bảo muốn chơi trò gia đình, anh mau ra chơi với con nào!”
Chồng tôi cười toe toét đi ra, ôm lấy đứa con của cô ta rồi hôn lấy hôn để:
“Tiểu Bảo ngoan, để chú làm ba con được không nào?”
Tiếng cười đùa của hai người họ vang vọng khắp phòng khách.
“Anh Tú, anh vì em mà đã hoãn cưới ba lần rồi, chị dâu không để ý thật sao?”
Tiếng cười chói tai của chồng tôi truyền vào tai tôi:
“Cô ta tự không giữ được mình, chưa cưới đã chửa, lại còn si mê tôi đến mức đòi cưới cho bằng được. Em là em gái tôi, cũng là em chồng cô ta, cô ta dám ý kiến chắc?”
“Đã vậy thì, Anh Tú, hay anh sửa lại phòng ngủ phụ thành phòng trẻ em cho Tiểu Bảo ở vài ngày nhé, em cũng yên tâm ôn thi hơn~”
Tôi lau nước mắt, xoa bụng rồi bước ra phòng khách.
“Căn nhà cưới này nhường lại cho hai người. Còn đám cưới, ai muốn cưới thì cưới!”
……
Bình luận