Chương 4 - Đêm Qua Anh Đi Đâu
Dòng tin nhắn cuối cùng là từ Mạnh Uyển Tình gửi:
“Được, vậy thì gặp nhau lần cuối.”
Cặp đôi yêu đương bi lụy đến cảm động trời đất thế này, tôi nhất định phải để cả mạng xã hội được chứng kiến tình yêu của họ!
Vừa hạ cánh, tôi lập tức mở livestream trên Douyin.
Tiêu đề là: “Nam nữ chính 6 ly rượu lộ diện, phát trực tiếp nhật ký tình yêu theo thời gian thực”.
Sau đó, tôi phát hình ảnh trực tiếp từ camera siêu nhỏ mà tôi đã gắn vào cổ áo của Cố Trường Chu.
Quả nhiên, Cố Trường Chu và Mạnh Uyển Tình chẳng kiềm chế được bao lâu.
Ngay trên xe taxi, hai người đã hôn nhau cuồng nhiệt.
“Anh nhớ em, Uyển Tình bảo bối, Tôn Phi Phi bị bệnh không đi được, đây là cơ hội ông trời cho chúng ta.”
“Học trưởng, em yêu anh, vậy thì… hãy làm vợ chồng lần nữa đi.”
Tiếng rên rỉ đầy đam mê vang lên, số người xem livestream tăng vọt lên hàng triệu chỉ trong vài phút.
【Gì đây? Giọng nam đúng là nam chính rồi, chẳng lẽ đang khoe tình yêu?】
【Wtf, câu thoại này giống hệt bạn trai cũ của tôi khi nói chuyện với con giáp thứ 13!】
【Tôi không tin! Nhất định là nam chính đang cosplay với vợ thôi!】
…
Dòng bình luận chạy liên tục, hỗn loạn đủ kiểu.
Tôi ôm chặt miệng, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay.
Dựa theo định vị trên điện thoại của Cố Trường Chu, tôi bước đến cửa phòng khách sạn — nơi lẽ ra là phòng tuần trăng mật của tôi và anh ta.
Tôi cố gắng kìm nén cảm xúc, giơ tay gõ cửa.
“Ai vậy? Không cần dọn phòng đâu… á~”
Tiếng rên rỉ đầy nhẫn nhịn của Mạnh Uyển Tình vọng ra từ bên trong.
“Tôi là Tôn Phi Phi.”
Lời vừa dứt, bên trong phòng lập tức im phăng phắc.
Một lúc lâu sau, khi tôi gần như mất kiên nhẫn, Cố Trường Chu mới mặt đỏ gay mở cửa.
“Vợ yêu… em không đi bệnh viện à? Sao tới nhanh thế?”
Anh ta lúng túng hỏi, còn Mạnh Uyển Tình thì quấn khăn tắm đứng sau lưng anh, cong môi cười với tôi.
“Chị dâu, xin lỗi chị nha, lúc đón học trưởng em bị dính bẩn quần áo nên ghé tắm tí, bọn em không làm gì hết đâu, chị đừng hiểu lầm… học trưởng thật sự rất yêu chị mà.”
“Không sao,” tôi bình tĩnh cắt ngang lời cô ta, “đã đến rồi thì quay một đoạn video luôn nhé.”
Trước mặt hai người, tôi mở Douyin và chọn hiệu ứng “6 ly rượu kính chính mình”.
Cố Trường Chu và Mạnh Uyển Tình lập tức biến sắc.
“Không… không quay nữa, em còn có việc phải đi…”
Mạnh Uyển Tình định rút lui, nhưng tôi nắm chặt lấy tay cô ta, không cho đi.
“Gấp gì chứ? Người nhà cả mà, quay chơi một chút thôi mà~”
“Hay là… hai người làm chuyện gì mờ ám nên mới không dám quay?”
Có lẽ vì sự bình tĩnh rợn người của tôi khiến cả hai không dám cãi, cuối cùng vẫn phải ngồi xuống trong phòng.
Tôi xoay máy quay về phía ba người, rót đầy một cốc nước, bắt đầu kính chính mình sáu ly.
“Ly thứ nhất, kính bản thân– 25 năm trước sau như một, chân thành yêu anh, chọn lấy anh làm chồng.”
“Ly thứ hai, kính bản thân– vì tình yêu mà từ bỏ mọi thứ, vừa tốt nghiệp đã làm nội trợ.”
“Ly thứ ba, kính bản thân– phát hiện nhẫn nắp lon trong nhà.”
Nói xong, tôi lấy từ phía sau ra chiếc nhẫn làm từ nắp lon mà Cố Trường Chu giấu kỹ.
Anh ta bật dậy, bất chấp việc đang bị quay, lao đến giật lại.
“Em tìm thấy ở đâu?! Trả cho anh!”
Tôi đứng lên, giơ mặt sau chiếc nhẫn sát vào ống kính.
Trên đó khắc rõ dòng chữ mềm mại:
“Cố Trường Chu & Mạnh Uyển Tình – Mãi mãi yêu nhau.”
Hành động của tôi khiến Cố Trường Chu đứng hình, chưa kịp phản ứng.
Tới khi giật được lại chiếc nhẫn, anh ta liếc nhìn màn hình điện thoại đang livestream.
Sắc mặt tái nhợt, trắng bệch như tờ giấy.